Em lặng lẽ ngồi nghe anh nói
Miên man sâu thẳm những nỗi đời
Muốn đắm vào lời anh mãi không thôi
Cho hồn lắng bình yên giữa cuộc đời gian dối
Thật ngọt ngào khi nghe lòng thơ thới
Như mây trôi trong tiếng gió à ơi
Nghe dòng sông nuôi con nước đầy vơi
Sóng dào dạt giữa bên bồi, bên lở
Em đập vỡ vỏ bọc mình trước anh
Hóa thành cô bé ngày xưa vui tươi hớn hở
Chỉ với anh thôi tâm hồn rộng mở
Buồn vui được nói thật lòng mình
Cánh buồm xưa thắm lại dưới bình minh
Khao khát ra khơi mang theo bao ước vọng.
28-10-2002
Hoàng Yến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét