Chúng mình là những hạt cát lẻ loi 
Cuốn lên tìm điều gì trong gió 
Những hạt cát khô trườn qua kẽ tay, bay theo nhịp thở 
Những hạt cát trăn trở nhọc nhằn 
Rồi một chiều, 
Tình yêu như sóng cồn xô vào bờ cát 
Những hạt cát xích lại gần nhau 
Ướt át 
Những hạt cát lặng im 
Thôi xao động 
Những hạt cát không còn bay 
Trong lộng gió cô đơn 
Những hạt cát nằm nghe 
Từng đợt sóng cồn. 
Hoàng Yến 
27-11-2002
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét