Tình ơi sao động đến là đau
Đau trôi dọc chiều, đau nhuộm tím đêm
Đau phủ mờ ánh trăng đơn lẻ
Đau một khối tràn đầy chẳng được ai chia
Không phải thế này không phải thế kia
Em đau đớn phân thân thành hai mảnh
Anh có thấy tim mình buốt lạnh
Khi em sống dật dờ trong cõi ảo đời anh
Đưa bàn tay vuốt nhẹ mái tóc xanh
Đau còn mãi sao, cho đến ngày đầu bạc
Ngước lên trời tìm một vì sao lạc
Gửi lòng mình cô đơn giống sao
Em biết ơn những ước vọng anh trao
Niềm hạnh phúc gieo trồng trên nước mắt
Không chịu nổi một ngày tình chia cắt
Đành mang vào lòng vô vọng một khối đau.
16-8-2003
Hoàng Yến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét