Chiếc lá của anh đây
Nó run rẩy héo hon vì mong nhớ
Mỗi ngày không anh là mỗi ngày lo sợ
Chờ đợi đến khát thèm được anh chạm bàn tay
Yếu đuối làm sao một chiếc lá lắt lay
Gió thu muộn thương tình lưu giữ lại
Nắng se sẽ đưa mắt nhìn ái ngại
Đất trời biết lá đợi trông anh
Đậu lên tay anh một kiếp mong manh
Bàn tay với những nốt chai sần ấm áp
Anh có nghe mỗi đường gân lá thầm thì lời hát
Lá bồi hồi hạnh phúc bởi được yêu
Giữ lấy nghe anh chiếc lá cuối cùng gầy guộc cô liêu
Của mùa thu tàn phai vào dĩ vãng
Giọt nước mắt rơi một chiều lãng đãng
Thành vị mặn nụ hôn trên lá đấy, anh yêu.
Hoàng Yến
8/2/2003. Voi-la! ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét