Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2006

Hư ảo

Ta lại bay trong khung trời của ta

Uống những giọt sương sa trên bàn tay nhỏ

Gặm nhấm chút sướng vui lạ lùng, vị kỷ

Ngụp tắm trong khoái cảm của riêng mình



Chẳng nhìn người này, chẳng nhìn người kia

Mắt ta hướng vào vô cùng thế giới

Một thế giới tuyệt vời ta hẳng mơ tưởng

Chợt hé ánh dương, say đắm gọi mời.



Những thiên thần nhảy nhót với hồn ma

Mặt trời dung dăng cùng một đàn tinh tú

Trăng khuyết, trăng tròn, bao nhiêu trăng có cả

Nhưng ô hay, sao thời gian không có?

Thời gian chết rồi tất cả bỗng hiện ra.



Ta chợt khóc cười như say, như điên

Cả người ta nhập nhòa trong xúc cảm

Rơi vỡ ranh giới vui buồn, tả tơi muôn khái niệm

Vô dụng rồi ngôn ngữ của chính ta.



Bản năng nào đang cất tiếng gào la

Giấc mơ lạ lùng, giấc mơ không nhân vật

Ta biến mất trước gương cả hình lẫn bóng

Thế giới của ta cũng rã rượi tan theo.





3-8-1993

HY

1 nhận xét:

HY nói...

HỒN VÀ XÁC
Xác lưu giữ một linh hồn luôn âm thầm day dứt
Một linh hồn thoi thóp yếu đau
Dai dẳng sống, dai dẳng yêu đời, dai dẳng cười và khóc
Tham lam ôm những ước vọng tột cùng
Hồn bấu víu vào nhọc nhằn thể xác
Thể xác giản đơn, thể xác dại khờ
Ham vui thú trên chặng đường bất tận
Không biết buồn phiền, không biết ăn năn.
Phút hóa thân linh hồn bay đâu mất,
Thể xác một mình đưa bước mộng du
Bị sai khiến bởi bao linh hồn khác
Xác quay cuồng trong mờ mịt hư không.
3-8-1993
HY