(Cho Ch.)
Cơ man buồn nào đã kéo em đi
Khi bên kia sông anh đào tưng bừng nở
Cánh chấp chới trắng, hồng, phơn phớt đỏ
Như những môi hôn đắm đuối cuốn giữa dòng.
Chỉ tại yêu thương đang nặng trĩu trong lòng
Cất không nổi, vỡ òa thành nước mắt
Thì cứ khóc cho tràn cơn đau thắt
Yêu thật nhiều đâu phải lỗi, em ơi.
Hỡi người trai bước hờ hững giữa đời
Tim chật hẹp bắt em chờ đợi mãi
Tình cháy khát vùi xuống buồn tê dại
Bờ vai em, rung suốt mấy chiều rồi.
Chiều thương em bằng trận gió tơi bời
Bao nhiêu lá trên đồi bay như tóc
Bay cả rừng anh đào trong tiếng khóc
Bay cỏ hương nồng, bay đi nỗi buồn em.
21-2-2005
Hoàng Yến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét