Cơn nức nở trong tim - vòng ngục tối
Của tình tôi bị nhốt đã lâu rồi
Ai biết được, giữa một chiều gió lộng
Lửa chợt bùng, thiêu đốt mãi khôn nguôi.
Tôi đã lấy hững hờ, ghẻ lạnh
Để che đi bao say đắm, mong chờ.
Đã dối trá đóng đinh vào huyệt lệ,
Để bật cười như những kẻ ngu ngơ.
Tôi đã dập bằng hàng ngàn câu chữ
Như mưa giông đuổi nắng cuối con đường
Tôi đã nấp, đã trốn vùi, đã chạy...
Để cuối cùng, tim vẫn nặng yêu thương.
Tôi bất lực đặt tay lên tù ngục
Ngửa mặt nhìn xanh thẳm trời cao
Trong phút chốc, tôi giật tung xiềng xích
Cho tình yêu thoát khỏi mọi hàng rào.
6-7-2006
Hoàng Yến
11 nhận xét:
Đấy! Nghe khác hẳn! Mạnh mẽ hơn, bất cần hơn, dũng cảm hơn bao nhiêu!
Thế ạ, :)
Ừ!
chi Hoang Yen, bai nay hay day, em hoa. duoc chu*'?
Được.
khi`! Ma` thoi^! Ngai. chet^'! khi`!
hôm qua có người tặng một chục hoa Lan Hoàng Yến!Màu trắng, thôm từ tầng một lên tuốt tầng 3 luôn!
Có loài hoa tên thế ạ? Hình dạng nó thế nào, hay thày chụp ảnh nó em xem với!
OK, nhưng hôm nay thì nó héo mất rồi, trông thảm thương lắm! Để mua bó khác về, chụp Macro hẳn hoi hẵng.
Hoa no' thom* phet! no tam thang 4 am lich. khi`! Bac Vied bi cung mau' photo nhi? thao? nao` thay dan diu' voi ku Trung.
khi`! Em nham^` sang cai' Lan Hai? Yen^' roi^`:D
Đăng nhận xét