Nước mắt không lăn trong bụi mưa phùn
Chiều đông lạnh ôm lấy lòng rất ấm
Ngửa mặt ước cho mưa rơi thật chậm
Dịu dàng tan vào mắt lắm ưu phiền.
Trôi hết trần ai cho tròn lại mắt huyền
Ướt hờn giận giấu lần đầu gặp gỡ
Cầu lâm thâm nối hai bờ dang dở
Bước vội vàng bỗng lại sợ mưa đau.
11-1-2005
Hoàng Yến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét