Người đàn bà đi giữa đời bằng bước mộng du
Lang thang nhặt buồn vui, hư ảo
Chỉ tiếng vọng từ linh hồn mách bảo
Thân xác vật vờ như chiếc lá khô chao
Nhan sắc phai tàn trong nắng cũ hanh hao
Ký ức yêu thương vẫn dắt nàng đi mãi
Chốn đồng quê đầy hoa và cỏ dại
Tiếng sáo diều êm ái giữa không trung
Có một người nay đã hoá người dưng
Có một tình yêu ép khô thành kỷ niệm
Tan biến rồi bao thiết tha, âu yếm
Xiêm áo nát nhầu đơn độc giữa trần gian.
Hoàng Yến
6-8-2002
Khi viết bài này, mình nhớ đến người con gái điên ấy, mình đã nhìn thấy chị khi mình khoảng 7-8 tuổi... Chị lang thang ở bờ cỏ gần TL, người ta bảo chị đã yêu chính anh trai ruột...Về sau ko biết chị đi đâu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét