Bây giờ anh đang bên người ấy
Buồn tôi nhiều lần quá đong đầy
Lần này xin uống cạn
Tôi khép lại một niềm yêu vô hạn
Cho trái tim trở về bé nhỏ như xưa
Trời nắng hanh hao, chẳng chút mưa
Không có lý gì để tôi rơi nước mắt
Con đường cùng anh đi giờ đã khác
Có ai bắt ta phải giống ngày xưa
Tôi nhìn những cô gái được đón đưa
Và những chàng trai ân cần âu yếm
Tình yêu sáng trong không cần giấu diếm
Chỉ có mình tôi lặng lẽ xóa nhớ thương
Giữa hai ta là một con đường
Tôi và anh hai đầu xa cách
Chờ đợi mãi một chuyến xe định mệnh
Trái tim tôi mỗi lúc một mỏi mòn
Thôi chúng ta mãi xa cách là hơn
Trời vẫn thế nắng mưa rồi mưa nắng
Ta đã tặng nhau chút tình sâu nặng
Phút giã từ xin để lại mảnh hồn đau.
Trả lại cõi lòng thanh thản cho nhau...
26-9-2003
Hoàng Yến
1 nhận xét:
MỘT MÌNH
Anh chẳng cần đến tôi nữa đâu
Thơ chỉ là thơ không phải là cuộc sống
Ngủ yên đi thôi ước ao trong mộng
Không dính dáng gì những bận rộn lo toan
Anh trở về bên mái ấm bình an
Nơi hình ảnh tôi thành vô duyên lạc lõng
Thôi đã cạn những sớm chiều trông ngóng
Nghe chút âm thanh nhen nhúm lửa trong lòng
Một bàn tay, một ánh mắt ấm nồng
Có phải của tôi đâu, của một người nào khác
Trả lại cho thu nắng vàng man mác
Tôi một mình lặng lẽ đợi mùa đông.
26-9-2003
Hoàng Yến
Đăng nhận xét