Không được ở gần nhau
Em bắc cầu về anh bằng vần thơ chan chứa
Gió đêm lạnh đập vào khe cửa
Nghe không anh tiếng nỗi nhớ cựa mình
Đêm dài thao thức ngóng bình minh
Thèm đến cồn cào tiếng lòng ai trút âm thầm qua hơi thở
Một tiếng thở dài xô nhịp tim trăn trở
Trái tim đơn côi chờ đợi những vỗ về.
Không thể vùi nhung nhớ vào cơn mê
Em khe khẽ gọi tên anh như con chiên lạc đường cầu xin Chúa
Rồi thảng thốt kiếm tìm hai nửa đời mơ, thực
Anh ở bên nào cho em nắm bàn tay
Ở đâu anh? Anh hỡi, hãy vào đây!
Em dành cho anh một nơi ấm áp
Chỉ anh thôi, người thương em khao khát
Nơi ấy yên bình trong chính trái tim em.
14/12/2002
Hoàng Yến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét