Mẹ ơi
Đêm qua con đã khóc
Những giọt nước mắt tủi thân và tội lỗi
Đã tràn ướt gối khuya
Mẹ ơi,
Mẹ uy nghi của con ơi, trước Mẹ con luôn là đứa con lầm lỗi
Ngày hôm qua, ngày hôm nay và ngày mai...
Khi con chạnh lòng trước sự vô tâm của đứa con trai con
Con thốt giật mình những chuyện con đã làm Mẹ buồn, Mẹ giận
Khi con vụng về, vấp ngã
Khi tình yêu làm con đau đớn ê chề
Con mới thấm thía những lời Mẹ dặn ngày xưa...
Ngày xưa xa ngái...
Mẹ hái rau ngót vườn nhà bảo con đi bán
Con đã ngúng nguẩy sợ bạn bè trêu
Mẹ dạy con may vá thêu thùa
Con đã quanh co lối sau chạy tìm lũ bạn
Mẹ dạy con nấu ăn và thu xếp trong nhà
Con đã mải chơi mà quên mất...
Mẹ ơi,
Mẹ đã dạy con, con gái phải đoan trang, kiêu hãnh...
Khi con yêu con đã vội quên lời mẹ dặn
Con đã say sưa hai chữ tình yêu, đánh mất bản thân mình
Mẹ dạy con phải cứng rắn, kiên gan trước đàn ông
Thì ôi, bằng ánh mắt không thôi họ đã làm con xúc động rụng rời
Con quay cuồng như chiếc lá trong cơn bão đầy trời
Và quên đi lời Mẹ.
Mẹ ơi...
Con là đứa con lầm lỗi
Những giọt nước mắt của con quá đỗi muộn màng
Những giọt nước mắt tối hôm qua
Khi con muốn chạy về ào vào ôm Mẹ
Để xin Mẹ tha thứ cho con
Những tội lỗi ngày hôm qua, hôm nay và cả ngày mai...
Của đứa con lầm lỗi
Đang ở rất xa
Vòng tay Mẹ
Mẹ ơi...
9-8-2006
HY
1 nhận xét:
Lễ Vu Lan năm 2004:
MẸ ƠI
Mặt trời chiều mùa Vu Lan
Đậu xuống đỉnh đồi như núm vú tỏa sữa nắng hoàng hôn
Cho bờ cây nghiêng gió vờn nuốt nuốt
Sóng nước nghẹn ngào lăn thương ráng sữa đỏ bồn chồn
Chẳng bao giờ con dám nói thật là con thèm sữa mẹ
Con vẫn thèm từ xửa từ xưa
Thèm ngây ngất thủa thích làm con trai chơi đánh trận
Thèm rung rinh áo thiếu nữa xuân thì, ngoắt tay vịn nhành thiên lý
Chưa bao giờ con hết thèm, chỉ cất thèm đi để dành để dụm
Thèm quặn thắt cồn cào sau mỗi cuộc tình, gã đàn ông quay lưng bỏ lại vết thương rộng hoác
(Hắn đã chán không buồn tiếp tục giả dối vực lòng con, hoặc hắn vẫn giả vờ tỏ ra hiểu và chia sẻ mặc dù chẳng biết con cần chia cái gì)
Cả hai đằng cũng vậy, con lại mở thèm ra mong về vú mẹ thôi.
Vội vàng cuống cuồng sữa đỏ hoàng hôn át bờ đêm tràn ra vạt cỏ
Mẹ chắc cũng vội tìm miệng con trước giờ vào ca thời chiến tranh như vậy
Những phút giây cho đời con ngọt đến bây giờ
Ngọt rần rần dòng sữa nhỏ trong con
Uống đi bãi bờ, thảm cây, chim muông, rừng rú
Uống mau đi, một bên trời, đêm âm u đã kéo về rồi
Con cũng dại dột tuột khỏi bầu sữa mẹ
Để cơn khát lao đao theo con đến tận hôm nay
Chẳng khi nào con thưa cùng mẹ
Con vẫn thèm sữa mẹ
Mẹ ơi!
31-8-2004
(Viết giấu mẹ)
Đăng nhận xét