Ta có nhau con đường mùa lá rụng
Anh nắm tay em giữa đỏ rực một màu
Thu đang chết hay là em đang cháy
Suốt đời anh chẳng biết được đâu
Bởi chỉ có một lần như thế
Lửa tràn lên cháy bỏng đôi môi
Anh bật khóc vì em càng thiêu đốt
Càng chất lòng anh xa xót nỗi đời.
Không dám quay về con đường ấy nữa
Dù lá kia đã bầm lại dưới tuyết dày
Anh im lặng ôm một trời tuyết đổ
Cho dịu lòng vết bỏng rát em gây.
5-2-2005
Hoàng Yến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét