Thôi nào đừng rung cây nữa
Thu rơi mấy bữa nay rồi
Lưu ly đậu bờ cỏ ngọt
Chiều về tím mãi không thôi.
Ngực đau sau tà áo mỏng
Vuốt ve bằng gió không lời
Bao nhiêu đắng cay hờn giận
Thả lên xanh thắm sắc trời
Em về qua bên lối ấy
Nhớ gieo mớ hạt năm nào
Ta đứng bờ sông ngóng đợi
Màu vàng hoa cải nôn nao.
Bình yên cây đời rơi lá
Bình yên lòng khoả dấu đau
Đâu phải sớm chiều rũ vội
Yêu là bình yên cho nhau.
5-9-2004
Hoàng Yến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét