Thứ Năm, 29 tháng 9, 2011

Tình cờ gặp lại trường xưa

Trong khi hưởng ứng Bữa cơm có thịt cho các em nhỏ nội trú vùng cao, nhờ có cầu nối là chị Lana, tôi được xem lại ảnh trường cấp 1, 2 Đồi Độc lập và đọc bài viết về trường cũ của chúng tôi ở blog anh Hồ Tuấn: http://tuanhavn.blogspot.com/2011/09/truong-oc-lap-gang-thep-thai-nguyen.html
Anh Hồ Tuấn chính là liên đội trưởng hồi xưa ở trường cấp 1, 2 Đồi Độc lập, anh Tuấn học cùng với chị Quỳnh Giao ở cùng dãy nhà với tôi, các anh chị học trên tôi hai khóa. Thú vị quá!

Thứ Năm, 22 tháng 9, 2011

Linh tinh

1. Sáng hôm qua lái xe đưa con trai đi học, lúc về một mình thấy vắng bèn mở radio nho nhỏ, đang đi dọc đường St. Laurent chợt nghe tin trên radio có một người phụ nữ bị tai nạn xe ở đường Hunt Club. Không có tên người phụ nữ, chỉ có nơi xảy ra tai nạn, nghĩ bụng nếu bây giờ mình bị sao thì ở đâu đó cũng sẽ có người trên đường nghe radio nói có người phụ nữ bị tai nạn ở đường St. Laurent, vậy thôi, không ai biết mình đã nghĩ gì, cũng như mình bây giờ không thể biết người phụ nữ kia nghĩ gì trước đó.

2. Thu heo heo, ngày nắng đêm lạnh khiến lá chớm đổi màu, cảm giác hoang hoải nao nao. Thu nào đến cũng cứ thấy nao nao. Một mùa hè đã qua mau, từ tháng 9 đã thôi không làm part-time ở cửa hàng. Ottawa không giống Sudbury, nhớ những mùa hè ở Sudbury đi làm thêm hái quả blueberry trên những quả đồi miên man. Trong lúc hái quả cảm thấy suy nghĩ của mình cứ lắng xuống, lắng xuống, đầu óc trở nên trong trẻo giữa những bụi cây xanh xung quanh, trời trên cao cũng trong xanh văn vắt.

3. Để tránh rắc rối cho cả hai bên, mình đã remove bạn Mối tình đầu ra khỏi Friendlist ở FB. Quá khứ mãi là quá khứ thôi, ta để mọi thứ trôi về thời của nó...

4. Khổ thân bác LH vì tôi mà phải vất vả đi lại nhà xuất bản Kim Đồng, bác còn nhiều công việc và bận con nhỏ nữa. Hay là thôi không được cũng được bác LH ạ, tôi cứ viết rồi post nên blog ai thích đọc thì đọc tôi cũng thấy vui rồi, gây phiền toái cho bác LH thế này tôi ngại quá.

5. Công việc sửa paper thật là mệt mỏi, hai người đọc mỗi người một ý, thêm ý mình nữa thành ba, loay hoay mãi, nghĩ đến là đã stress, nhưng mình vẫn phải cố thôi. Hy vọng chồng con mình hiểu cho mình nhỡ chẳng may có lúc mình cáu gắt :(

Thứ Hai, 19 tháng 9, 2011

Đọc thơ mùa thu

Đọc entry San Jose vào thu ở blog Phan Việt trong lúc ngoài kia cũng đang thu:

Những ngọn đồi
Lặng im
Cỏ úa


Không từ nào thừa và một bức tranh lặng lẽ hiện ra. Rõ nét mà vẫn có gì mơ hồ. Bố cục bắt đầu trải rộng qua những ngọn đồi và dừng lại ở sắc thái cỏ úa. Bố cục rõ nét ôm lấy sự mơ hồ nằm ở hai chữ Lặng im trung tâm. Những ngọn đồi lặng im hay cỏ úa lặng im? Hay im lặng cả hai? Im lặng cả hai thì có phải Cỏ úa lặng im chứa điều gì buồn bã trong sự úa tàn đi còn Những ngọn đồi lặng im vẫn có sự bình thản rộng lượng trải ra. Cỏ mọc ở trên đồi nên sự bình thản và nỗi buồn có lẽ đang nương tựa hòa quyện nhau. Phải chăng sự sẻ chia giữa Những ngọn đồi và Cỏ đang úa đi cũng chỉ là sự im lặng nên từ Lặng im được đặt ở giữa, và đó cũng là sự im lặng đang diễn ra của mùa thu?

Đọc xuôi, đọc ngược rồi xáo trộn trật tự dòng chỉ để cảm nhận đầy đủ bản gốc:

Những ngọn đồi
Lặng im
Cỏ úa


Bức tranh yên lặng đẹp, không cần thêm điều gì.

Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2011

Nghĩ về xóm blog

Dù FB là nơi giữ liên lạc rất thuận tiện với bạn bè đông đúc, tôi vẫn thích vào đây và nhấn link đọc các blog khác quây quần ở xóm blogspot & wordpress này. Bữa trước thấy blog Thích học toán mở lại tôi thấy vui vui, bữa nay nhấn vào blog Chị Ba Đậu thấy không public nữa thấy buồn muốn hỏi ai đó không biết sao blog Đậu đóng rồi. Thực tình thì việc viết blog rồi ra vào loanh quanh cũng rất tốn thời gian và có thể cũng có những phiền toái nhưng thời gian mọi người đã bỏ ra quả thực cũng đã tạo ra một nơi có đủ những hương vị cuộc đời và tình người ấm áp.

Bác Đông A, chị So, chị Phượng, Cavenui, Tùng H, Rem, Nhị Linh, Titi, anh VMC, Marcus ... từ hồi 360YH đã ở trong Friendlist nên tôi biết từ trước, sang đây rồi biết thêm được Lvu, Goldmund, chị Lana, chị Smart & Sexy, anh Thụy, Gấu xx, Chu Nam Cuong, Cụ Hinh, Thích học toán, Đàm Hà Phú, Chị Ba Đậu, PTN, ... gần đây có thêm blog bạn Phan Việt, bạn Ramblings và một số bạn khác nữa tôi chưa kể được hết. Các bác blogger làm việc ở những lĩnh vực khác nhau và sống ở các nơi khác nhau từ trong nước đến nước ngoài nên đọc bài mọi người thấy rất phong phú và thú vị. Tôi chưa gặp ai ngoài đời nhưng vì hay đọc các bài viết của mọi người (mặc dù ít khi comment hihi) và những trao đổi trên các blog nên dần dần tôi cũng cảm thấy như mình hiểu được phần nào tính cách của các bác. Bác Đông A giỏi chữ nho, cẩn trọng và nghiêm nghị, chị So đọc rất nhiều, kể chuyện hay và dí dỏm vô cùng, blog chị có tiết mục điểm báo VN đọc rất sướng, chị Phượng viết ra lời nào thì lời ấy bay lên như mây, mây thoảng nhẹ trôi về nơi vô định, bạn GM thì đang tiếp bước chị So với cặp giò rất khỏe, bạn Nhị Linh viết blog hay như viết báo, tên entry nào cũng hấp dẫn kinh người, bạn Tùng H uyên bác, miên man và rủ rỉ, bạn Cavenui viết hay nổi tiếng, bạn Hà Phú vợ đẹp con ngoan, rượu thơ du ngoạn hoành tráng, bạn LVu viết blog như làm việc, ngồn ngộn thông tin được xử lý nhanh và hiệu quả, bạn Gấu xx thì viết rất sâu, bác Cụ Hinh có duyên lấp lửng, blog chị Lana gần gụi tình cảm, và có đủ những tâm sự cuộc đời mà tôi rất thích đọc...

Hy vọng xóm blog còn mãi, thêm đông vui chứ đừng mai một theo thời gian, cho dù vật đổi sao dời :)

Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2011

Trung Thu nhận sách bạn gửi




















Nhận được sách bác Lan Hương gửi vào bữa Trung Thu mà tìm không thấy thẻ nhớ máy ảnh, bữa nay tôi mới chụp được hình để khoe hihi :)

Thứ Năm, 1 tháng 9, 2011

Về truyện thơ lục bát Tấm Cám

Tôi đã viết xong lục bát Tấm Cám và cảm thấy nhẹ nhõm để làm những việc khác.
Mặc dù rất muốn post hai phần cuối (9 và 10) lên blog cho trọn vẹn nhưng vì một lý do mà tôi xin nói rõ ở đây để các bạn đọc blog hiểu rõ và thông cảm cho việc ngưng lại này.

Thoạt tiên, tôi chỉ định viết chơi cho vui trên blog những đoạn thơ vần sáu tám, từ trước tôi vẫn có thú vui viết lục bát, đó là trò chơi ngôn ngữ mẹ đẻ rất cuốn hút tôi. Trò chơi này giúp tôi cân bằng lại trước những khó khăn trong công việc chuyên môn nhưng cũng trò chơi này đã có lúc ám ảnh khiến cho tôi bị phân tâm trong công việc và cuộc đời thực, là nơi có ngôn ngữ sử dụng không phải tiếng Việt. Thực ra vấn đề là ở chính tôi, cần thu xếp thế nào để làm và chơi cho hợp lý. Mặc dù tôi cố gắng tránh sự phân tán, những câu lục bát vẫn thường chạy ngang đầu bất chợt và cảm giác bị chia thành hai nửa lúc nào cũng ở đó, "Ba năm ăn ở thuyền trên/ Bởi anh hàng muối cho nên mặn mà/ Xuống thuyền nhịp bảy nhịp ba/ Trách anh hàng trứng ở ra hai lòng" (Ca dao).

Việc chuyển Truyện Tấm Cám chuyển sang thơ thế này cho tôi có cơ hội được viết lục bát dài hơi, truyện lại có những nhân vật dân gian rất thú vị. Thú thực trong thời gian viết lục bát chuyển truyện Tấm Cám thành thơ này tôi hay có cảm giác nhân vật đang cất tiếng nói của họ với mình, giải thích, thanh minh cho những việc họ làm, cho cuộc đời của họ. Những vẻ đẹp của cuộc đời dân gian qua chim muông cây cỏ và con người cũng khiến cho lòng tôi thấy xúc động tựa như mình được chứng kiến cảnh ấy người ấy. Một cô gái mồ côi chăm chỉ làm lụng, một ông vua là người chồng yêu thương chung thủy hết lòng với người vợ xinh đẹp đảm đang, một bà dì ghẻ yêu chiều con gái mình đến độ làm mọi điều độc ác để con mình sung sướng, giàu sang, bất chấp đạo lý, một cô gái được mẹ chiều chuộng vừa lười biếng vừa tham lam, lại bị dẫn dắt đi theo chuỗi những nghiệp ác của người mẹ, khiến cho tâm trạng lúc nào cũng lo sợ bị phát giác, nghe mẹ làm ác mong được yêu mà không được, đến kết cục vẫn u muội làm sao để được xinh hơn chị, để được vua yêu... một bà cụ hàng nước nhân hậu quý nghĩa trọng tình và một ông Bụt lúc nào cũng giúp đỡ người tốt bị chèn ép, bức hại như là biểu hiện ước muốn của người dân muôn đời vẫn mong trời có mắt phù hộ người tốt... Tất cả đã làm nên Tấm Cám, truyện cổ tích dân gian còn mãi với thời gian.

Bác Lan Hương là người bạn đã rất chân tình đóng góp ý kiến cho blog tôi trong suốt một thời gian dài, đã đề nghị với một nhà XB xin cho phép xuất bản truyện thơ lục bát này. Tôi rất cảm động trước nhiệt tình của bác Lan Hương, và cũng mong muốn lục bát Tấm Cám đến tay được nhiều bạn thiếu nhi, hồi còn bé tôi cũng rất thích đọc truyện thơ. Từ truyện thơ trên blog đến việc xuất bản thành cuốn sách cho thiếu nhi chắc chắn còn phải qua rất nhiều khâu và để thuận lợi cho quá trình này, theo ý kiến đề nghị của bác Lan Hương, tôi xin giữ lại hai phần cuối, hẹn với bạn đọc sẽ post lên blog chừng nào có thể. Hy vọng rằng truyện thơ Tấm Cám được in ra suôn sẻ để tôi có thể tiếp tục hướng đi này phục vụ các bạn thiếu nhi, thực tình đây cũng là lần đầu tôi có mong muốn được in ra những vần thơ lục bát do mình viết. Cảm ơn sự ủng hộ của tất cả các bạn.

Hoàng Yến