Vùi mắt gối đầm ngực dồn đau tức
Trăng lẳng lơ cười nhạo thói lẳng lơ
Đóng cửa cài then dạ rối dấp ngờ
Trăng lọt qua khe, em đè lối gió.
Tham chi bấy người buông đăng thả đó
Giật giọng từ quy đêm tình tự rũ tàn
Còn ai đấy mà "bắt cô trói cột"
Hồn khát hồn ngàn năm vẫn oán than.
Mây hùa gió làm đường trăng biến cả
Xóa giùm ai vết phong nhã một trời
Cơn khát cũ tìm vũng mơ mà uống
Kẻo mai ghen lại cắn giập môi cười.
2-2-2005
Hoàng Yến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét