Người yêu dấu, gửi phương em chút nắng
Em ướp thơ cho dậy những nồng nàn
Hương ấm tỏa đất trời, băng giá sẽ mau tan
Chim lại hót dưới vòm cây xanh thắm.
Cái nắng quê hương em hằng say đắm
Em lớn lên trong tình nắng tràn đầy
Nắng đậm đà vị ngọt những trái cây
Thơm ngây ngất hương lúa vàng mùa mới.
Nắng e ấp như cô dâu ngày cưới,
Dịu dàng đôi tay mẹ đưa nôi
Ngấm vào hồn men rượu nếp mềm môi,
Chấp chới bay theo nụ cười con trẻ...
Giữa giá băng em thầm thì khe khẽ:
Chút nắng quê, gửi em chút nắng quê...
HY
12-2-2004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét