Thương nhớ ơi, hãy trói người ta yêu!
Bằng đắng cay, mặn nồng, bằng chất chồng đau se thắt
Bằng một chiều thu tơ trời buông dìu dặt
Buồn vương theo nốt nhạc bâng khuâng
Trói tim ai bằng dịu ngọt lâng lâng
Của tay mềm, mắt say, tóc huyền, môi ấm
Của kiếp trước nguyệt tơ xe dở dang chỉ thắm
Nên kiếp này ta cứ đắm vào nhau
Trói lòng ai vượt sóng gió bể dâu
Sánh bước bên nhau trên con đường gập ghềnh khúc khuỷu
Gian khổ nhọc nhằn đôi thân ta cùng chịu
Tình yêu trọn đời níu xiết mảnh hồn đau.
18-10-2003
Hoàng Yến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét