(Tặng bạn chỉ- thích- tuyết)
I
Tuyết tháng mười hai tung bay như trẻ nhỏ
Xanh thẫm tàn thông những bông trắng la đà
Tuyết tháng một xốp óng nõn nà
Tinh khôi gót ngọc ngà xuống phố...
Tuyết tháng ba thoắt già nua khốn khổ
Trằn trọc co ro lam lũ với bụi đường...
II
Đời tuyết ngắn dài chất chứa yêu thương
Hồn nhiên rơi, hồn nhiên tích tụ
Che chở hạt, mầm, chồi... ngon giấc ngủ
Tháng ngày đông giá buốt miên man
Để một ngày tất cả bỗng hân hoan
Dưới nắng ấm bừng lên muôn sức sống
Những búp xanh non, những nụ hồng tươi thắm
Ngó nhìn quanh, tuyết lặng lẽ đi rồi
Ai là người sẽ nhớ tuyết, tuyết ơi...
3-3-2008
HY
(Chuẩn bị tinh thần chia tay với tuyết thế thôi chứ tuyết vẫn chưa tan ạ :)
4 nhận xét:
Ở "Xứ Tuyết" lâu rồi, về thăm lại "Xứ Nóng" xem có thú vị gì chăng?
Vâng ạ, chắc chắn là có nhiều điều thú vị bác Linh Gia ạ :)
Tôi cũng đã từng nhảy cẫng lên khi tấy tuyết rơi ngập đến đầu gối.
Nhưng cũng chỉ đúng một mùa thôi. Về sau thì sợ đến già. Vì lạnh quá!
Phải công nhận rằng là tuyết rơi thì phong cảnh tuyệt đẹp.
:)
Đúng là nhìn rất thích nhưng mà rất lạnh bạn ạ :)
Đăng nhận xét