Êm ả lòng mây trăng đêm nay đã chết
Cái chết dịu hiền, lặng lẽ, xa xôi
Khuôn rã rời, những tia ngọc đã nguôi
Xuôi tít tắp không một lời tâm huyết
*
Như chưa từng đầy, như chưa từng khuyết
Chưa từng xanh, chưa từng chín au mình
Chưa lả lơi, chưa biết cả chung tình
Chưa ngây ngất cũng chưa hề đau đớn
*
Dải lụa đêm đen niệm thành huyệt lớn
Không làm cái chết hóa tang thương
Nước mắt sao rơi lấp lánh như sương
Chẳng khiến đất trời thêm ai oán
*
Gió đã dứt thầm thì lời rao bán
Những tình trăng say đắm mấy phương trời
Hết lấp lánh rồi, sóng nước cũng yên trôi
Lòng tắt lặng, trăng đêm nay đã chết...
***
3-3-2008
HY
3 nhận xét:
bài này cứ như là thơ Hàn Mặc Tử ấy :P
Thơ Hàn về trăng ráo riết hơn nhiều chứ đâu có an bài thế này đâu, xem nhé:
Trăng vàng trăng ngọc
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò...
Bao giờ đậu trạng vinh qui đã
Anh lại đây tôi thối chữ thơ.
Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hòn Trăng.
Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng
Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi
Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi
Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi
Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Hàn Mặc Tử
Và say sưa như thế này (cái say sưa của tuổi 20):
Vầng trăng
Hãy nâng lên và nâng lên chút nữa
Sóng thơm tho như ánh ngọc hừng đông.
Nhưng cao quá và căng lên dữ quá,
Dồn qua mau cho lún mức hư không.
Đã trong rồi và thanh tao đến tớt
Bao nhiêu tơ chuyển được tiếng thơ bay.
Êm êm hơn đừng cho xanh lờn lợt,
Em so le và nguyên vẹn giữa đêm nay.
Lạy Chúa tôi, vầng trăng cao giá lắm
Xin ban ơn bằng cách sáng thêm lên
Ánh thêm lên cho không gian rất đẫm
Linh hồn thơ mát rợn với hương nguyền.
Hàn Mặc Tử
Đăng nhận xét