Trong rừng thẳm có con đường hẹp lắm
Đi bên người vai chạm xiết bờ vai
Tâm ẩn sĩ, giai nhân đâu còn chỗ
Có gì lay động giữa u hoài...
*
Đêm sắp xuống ngày qua không dấu vết
Chim rừng kêu tiếng da diết mấy hồi
Giai nhân vấn lạc hoa vi vũ tự
Đâu biết lòng ẩn sĩ đang trôi.
*
Trôi, trôi mãi một dòng xanh điềm đạm
Bụi hư vinh đã lắng tự bao giờ
Giai nhân đứng lặng soi làn trong vắt
Bóng hợt hời tan vụn tựa giấc mơ.
***
19-11-2007
HY
2 nhận xét:
Hỡi ẩn sỹ!
Hỡi giai nhân!
Hai đường thẳng song song có gặp nhau được k0 nhỉ ???
Thơ có vị "đời", có mùi "thiền", và có màu "cổ kính".
Thi sĩ là ai? mà viết những dòng này!
Đăng nhận xét