Thứ Năm, 7 tháng 4, 2022

Ký ức về tháng 2 năm 1979

 (Status Facebook THY)


Trước ngày đó mọi sự như đã âm thầm chuyển động. Chuyên gia của họ rút về nước, một gia đình hai vợ chồng bác Phong ở dẫy tập thể nhà tôi cũng chia tay với hàng xóm láng giềng để về nước như vậy. Sau này nghe bài hát “Thép ta vẫn ra lò dù bao gian khó”, tôi lại nhớ về chuyện ấy. 


Khi đó tôi mới chín tuổi rưỡi, thập thò ở các cuộc họp tổ của dãy tập thể nghe bác tổ trưởng nói về một chuyện trọng đại có thể xảy ra và tất cả những gì cần phải chuẩn bị. Mẹ tôi khâu những túi nhỏ bên trong quần cho tôi và anh trai tôi để có thể cho chút tiền vào đó phòng khi trẻ con phải đi sơ tán. Người lớn sẽ ở lại bảo vệ Gang thép, tôi nghe mọi người bảo thế. Gang thép bỗng chốc như khác đi, các giao thông hào thời chống Mỹ được khai thông lại, hầm địa đạo đi xuyên Đồi Độc lập cũng được sửa sang hai phía miệng hầm và dọn dẹp đường hầm bên trong. Chúng tôi thậm chí có thể rủ nhau đốt đuốc đi từng nhóm xuyên qua hầm địa đạo. Còi tan tầm Gang thép luyện thử tiếng còi báo động của chiến tranh.


Đó là một mùa Xuân của thời bao cấp, vẫn túi hàng Tết nhà nào cũng được phân phối gồm có chè, thuốc, cà phê và một gói mứt, trên gói mứt có dán hình cành đào nở hoa màu hồng và dòng chữ Chúc mừng năm Mới. Nhưng nỗi hoan hỉ khi mùa Xuân về đã len lỏi nỗi lo lắng khó tả thành lời. Chúng tôi vẫn đi học như thường, trời ra Tết còn lạnh, cái lạnh của Thái nguyên phải khi có nắng mới hết. Rồi ngày ấy ập đến, đài, báo đưa tin “quân xâm lược bành trướng Bắc Kinh đã tấn công trên toàn tuyến sáu tỉnh biên giới phía Bắc”, mọi tâm tư đều xao động dữ dội trước chiến tranh. Thái nguyên, Bắc thái, chỉ nằm ngay sau các tỉnh giáp biên, chiến tranh kéo đến là chuyện rất có thể. 


Rồi lệnh tổng động viên được phát trên Đài. Vào buổi sáng thứ Hai chào cờ có thêm phần nói về cuộc chiến tranh và những anh chị học sinh trung học viết đơn tình nguyện ra chiến trường, có người viết đơn bằng máu. Chúng tôi không còn bọc sách vở bằng họa báo TQ, những cuốn sách vở nào trót bọc thì lấy ra bọc lại bằng họa báo LX mỏng và dễ sờn hơn, và truyền dạy nhau những câu tiếng Tàu đầy dũng khí “Tung xí xẩu lai!” như để nếu gặp quân bành trướng thì sẽ biết để hô thật to. Các anh chị lớp trên đã làm vành lá ngụy trang tập quân sự, chúng tôi thì chơi những trò chơi trận giả trong không khí nóng bỏng của chiến tranh biên giới. Trong khi mẹ tôi nghĩ đến việc đưa anh em tôi về quê sơ tán, đã có một số gia đình ở Cao bằng sơ tán về Đồi độc lập, trong đó có nhà anh Ba Câm…


17-2-2022

Không có nhận xét nào: