Thứ Ba, 23 tháng 8, 2011

Tấm Cám (7)

























7.

Tấm chết lòng vẹn duyên thề
Hóa chim bay đến vườn kề cung vua
Vàng anh quấn quýt sớm trưa
Vua đi đâu cũng vui đùa bay theo
Nhà vua mất Tấm buồn teo
Dù cho Cám có bám đeo chẳng màng
Cám thua chị đủ mọi đàng
Càng ngày thương nhớ càng sang vợ đầu
Thấy chim ríu rít bên lầu
Vua tưởng nhớ Tấm tình sâu khôn lành
Vua rằng: "Vàng ảnh Vàng anh,
Có phải vợ anh
Chui vào tay áo"
Dứt lời vua thấy vui sao
Vàng anh chui tọt ngay vào áo vua
Một hôm cái Cám chanh chua
Đang ngồi giặt áo cho vua giật mình
Vàng anh hót ở trên cành
Từng lời từng tiếng rõ rành gần xa:
"Giặt áo chồng tao
Thì giặt cho sạch
Giặt mà không sạch
Tao cạch mặt ra"
Đến khi phơi áo sau nhà
Vàng anh bay đến hót ra hót vào:
"Phơi áo chồng tao
Thì phơi bằng sào
Chớ phơi bờ rào
Rách áo chồng tao!"


























Nghe chim, Cám thấy bực sao
Vừa lo vừa tức giận nào ai hay
Vua yêu chim rất mê say
Cho lồng son để đêm ngày cạnh vua
Đi đâu cũng xách theo vừa
Nghe chim hót lại vui đùa với chim
Thấy thế Cám dù lặng im
Nhưng mà lửa giận trong tim bừng bừng
Một hôm Cám chẳng thể đừng
Về nhà mách mẹ hết từng ấy cơn
Mẹ nó bảo nó ra đòn:
"Bóp chết chim ấy nướng ròn mèo ăn
Đừng có ngần ngại băn khoăn
Lông chim chôn kỹ ai lần được ra!"
Về cung, ấp ủ mưu ma
Cám rình cái lúc ở nhà vắng tanh
Nó bèn bóp chết vàng anh
Nướng cho mèo nhá tan tành chim vua
Lông chim chôn chặt vườn thưa
Đúng lời mẹ nó chẳng thừa chẳng sai























Mất chim vua tiếc khôn ngoai
Chẳng bao lâu chợt ở ngoài vườn xanh
Chỗ Cám chôn lông vàng anh
Mọc lên một bóng thanh thanh xoan đào
Mỗi ngày cây lớn rất mau
Chẳng mấy lúc đã ra màu xum xuê
Vua thấy cây đẹp thích mê
Liền đem võng mắc ngủ nghê chốn này
Mỗi khi nằm dưới bóng cây
Nhà vua như thấy tóc mây vợ hiền
Rõ là Tấm hiển hiện lên
Đu đưa cánh võng như tiên trên trời
Vua yêu vấn vít không rời
Với cây, còn Cám chẳng lời hỏi han
Cám thì ghen ghét chứa chan
Cho dù ngoài mặt chẳng than tiếng nào...


8 nhận xét:

Nhị Linh nói...

há há "mất chim vua tiếc khôn ngoai" hiểu, rất hiểu tâm sự :pp

HY nói...

:P Nhị Linh tinh mắt hơn người, haha :))

Nhị Linh nói...

Nhị Linh tinh mắt hơn người/Chính ra thì giống bạn đười ươi ha

:pp

Nhị Linh nói...

Chị HY thích chí cười khà/Đười ươi cũng giống, nhưng mà vẫn ngon

hí hí

Tung H nói...

Đọc lại thấy ông vua này dũng cảm thật: toàn chơi với ma!

Bác NL bỏ sót quả "lông vàng anh - tóc vợ hiền" rồi :P

HY nói...

Cho dù có giống đười ươi
Nhị Linh riêng một nét cười nằm ngang :))

@Tung H: vua yêu vợ quá nên vợ thành ma thì tiếp tục yêu ma :) vợ thì cũng do yêu chồng quá (hoặc là do chết oan khuất quá) mà cứ thành ma đeo theo chồng và vợ mới!

Nặc danh nói...

Đọc đoạn Vàng Anh hót từng tiếng rảnh rang mắng Cám, thấy Tấm cũng dữ dằn quá chị ha. Xưng mày-tao cơ đấy!

HY nói...

Những đoạn đấy mình giữ nguyên gốc không thay đổi trừ một từ "rạch" trong câu "Giặt mà không sạch tao rạch mặt ra", sau khi Tấm chết hóa chim thì trong lời chim cũng có mang nỗi oán nên nghe hơi nặng nề, còn về xưng mày- tao thì Tấm là chị của Cám và cũng thể hiện thái độ nữa.