Thứ Hai, 22 tháng 8, 2011

Tấm Cám (6)


























6.

Tấm về cung vua đủ đầy
Cao lương mỹ vị lầu mây gác hồng
Nhưng nàng vẫn nhớ cánh đồng
Nhớ trâu chăn dắt, nhớ vồng lúa thơm
Nhớ vườn tược những sớm hôm
Tay nàng vun xới hoa đơm, trái mòng
Sương thu nắng hạ gió đông
Quê hương nỗi nhớ trong lòng chẳng thay
Giỗ bố Tấm mong đến ngày
Xin vua cho phép về ngay sớm chiều
Thấy Tấm sung sướng yêu kiều
Bụng mụ dì ghẻ rất nhiều ghét ghen
Nhưng mụ giữ mặt thân quen
Tươi cười niềm nở một phen uốn lời
Dì ghẻ bảo Tấm khơi khơi:
“Con trèo cau hái lấy đôi buồng già
Để dì cúng bố cau nhà
Cũng là thơm thảo món quà của con”
Tấm vâng lời trèo chon von
Lên cây mong hái quả ngon buồng lành
Tấm đang mải với tay nhanh
Dưới gốc dì ghẻ trở vành chặt cây
Cau lắc, Tấm hỏi thơ ngây:
“Dì ơi, sao cả cây này chuyển rung?”
Mụ rằng: “Kiến chạy lung tung
Ta đuổi cho kiến khỏi lùng đốt con”
Cây cau bị chặt gẫy ròn
Tấm ngã lộn xuống ao còn thấy đâu
Khổ thân cô Tấm dãi dầu
Lấy vua chẳng thoát hiểm sâu lòng người
Tấm chết chẳng kịp thốt lời
Mụ dì độc ác đốn đời lột ngay
Quần áo của Tấm liền tay
Cho Cám con mụ thế thay mặc vào
Cung vua hai mẹ con chào
Mụ rằng: chị Tấm hôm nào rủi ro
Bị ngộ cảm chết nằm co
Xin để em Cám thế cho chị mình
Than ôi kế mẫu chữ tình
Nhân ngày giỗ bố mà rình giết con!
Dang tay cố nhét vuông tròn
Phúc duyên cướp lấy vàng son giật về…


4 nhận xét:

Nặc danh nói...

Em ghé blog chị đọc đã lâu, nhưng nay mới còm. ^^
Chị làm lục bát Tấm Cám rất dễ thương và dễ nhớ. Xin chờ đọc tiếp phần 7.

HY nói...

Cám ơn bạn vienkhanh :)

sonata nói...

Hay quá, có vẻ sắp có một Phạm Công Cuc Hoa mới đấy nha:))
Rất thích câu này :
Dang tay cố nhét vuông tròn
Phúc duyên cướp lấy vàng son giật về…

(à có thể chỉnh một tí được không bạn HY:
Than ôi kế mẫu chữ tình
Nhân ngày giỗ bố mà rình giết con!)

HY nói...

Chị So chữa "chồng giỗ" thành "giỗ bố" đối lập với hình ảnh "giết con" hay quá, vì ở đây chính là con của chồng chứ không phải con mụ dì, em sửa lại ngay ạ, em cảm ơn chị So :)