Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011

Tấm Cám (8)

























8.

Nhân hôm gió bão thét gào
Vua đi vắng, Cám cho đào chặt cây
Lấy gỗ đóng khung cửi dày
Để trong buồng kín ngày ngày dệt the
Trong khi canh cửi đêm hè
Con ác bằng gỗ kẽo kè không tha:
“Cót ca cót két
Lấy tranh chồng chị

Rõ đứa xấu xa”

Nghe lời con ác kêu la
Cám sởn tóc gáy ngỡ ma hiện hình
Nó ném thoi, sợi rối tinh
Không dám dệt nữa về trình mụ kia
Mụ bảo phá khung rời lìa
Rồi đem đốt kỹ, tro thì đổ xa
Cám theo, tro đốt mang ra
Tận nơi đường đất không nhà, xa cung
Chẳng bao lâu, sự bỗng dưng
Từ tro than cũ không ngừng mọc lên
Một cây thị lớn lá chen
Xum xuê tươi tốt bóng quen bên đường
Cây thị nhiều hoa đưa hương
Chỉ đậu một quả nõn nường rất to
Người qua đường thấy tò mò
Nhưng quả cao tít chỉ cho ngóng nhìn
Gần có bà cụ rất hiền
Mở quán hàng nước gom tiền chinh, xu
Nhìn thấy thị một sớm thu
Ngửng đầu bà tấm tắc ru thị tròn:
“Sao thị đẹp thế hở con?”
Một hôm bà đến, thị nom chín vàng
Bà giơ bị hứng khẽ khàng
Rồi lầm rầm khấn cho nàng thị rơi:
“Thị ơi thị hỡi!
Thị rụng bị bà

Thị thơm bà ngửi

Chứ bà không ăn”

Bà cụ vừa mới dứt lời
Thị rụng giữa bị như mời bà nâng
Bà mang về đặt đầu giường
Nâng niu để thị tỏa hương khắp nhà
Ngày nào đi chợ đường xa
Bà lại dặn thị: “Coi nhà bà đi
Ra chợ thấy có quà gì
Bà mua cho thị, tối về thị vui”
Thân già một bóng lui cui
Có thêm quả thị cút côi ấm lòng
Cuộc đời trải những long đong
Bóng chiều đôn hậu in dòng từ tâm
Bà cụ đi chẳng bao lăm
Quả thị thơm đã âm thầm to ra
Một nàng đẹp tựa bông hoa
Từ trong quả thị bước qua vỏ viền
Chính là cô Tấm thảo hiền
Dáng hình xinh đẹp như tiên xuống trần
Dọn dẹp quét tước nhà, sân
Làm cơm canh sẵn để phần bà xơi
Lần nào bà về đến nơi
Cũng thấy nhà cửa thảnh thơi gọn gàng
Cơm dẻo canh ngọt sẵn sàng
Như có con gái đảm đang trong nhà…

12 nhận xét:

Tung H nói...

Cang ngay cang hay!

HY nói...

Còn một phát nữa thôi Tùng ạ.

Lana nói...

HY ơi cái kết í mà, muốn 'lái' thì có thể không để Tấm trả thù. Tất nhiên truyện truyền thuyết thì có thiện có ác, thiện gặp lành, ở ác gặp dữ nhưng cô Tấm thì nhất định không thể trả thù độc ác được - đại diện cho người tốt (thiện) cơ mà.

Theo Lana thì hãy để kẻ ác bị ông Trời trừng phạt, ví dụ như truyện Nàng Bạch Tuyết và bảy chú Lùn ấy.

Nặc danh nói...

Ôi càng đọc càng thấy lòng cảm động. HY đã thêm một dấu ấn rất riêng vào câu chuyện Tấm Cám rất chung này. Lời lẽ ý tứ thật là hay đẹp.

Nhưng bác HY ơi, hay là đoạn kết bác đừng đăng vội có được không ? Để giữ bản quyền cho nhà xuất bản ấy mà (nhỡ họ đòi?) với để các bạn tò mò tìm mua khi sách được đăng ?
LH

HY nói...

Vâng, chị Lana ơi, có lẽ em phải theo hướng đấy thôi Lana ạ.

Thuy Dam Minh nói...

Một trường ca rất có ý nghĩa!

HY nói...

Em cảm ơn anh Thụy, nhưng em không biết cái này gọi là trường ca có chính xác không, em nghĩ nó là truyện bằng thơ thôi :)

HY nói...

O, bac LH oi cai comment cua bac bay gio moi hien ra :) Toi chua viet doan ket dau bac LH a.

Nặc danh nói...

Bác CNC đừng đọc còm này kẻo hãi quá!

Bạn Lana hiền quá, bọn độc ác láo xược không trừng trị sao được ? Lại chờ trời phạt chúng thì thụ động quá, mình cũng phải ra tay tí chút chứ ? Hoặc ít nhất cũng phải dọa bọn chúng, ví dụ "Này Cám, lần này tao tha cho, lần sau mà còn làm chuyện hại tao, tao sẽ đào một cái hố, đun một nồi nước sôi, bỏ mày xuống đó ... cho tới "có còn xin miếng"". Bác HY thấy đoạn kết như vậy thì đã hay chưa ?

HY nói...

Bác LH à, để tôi nghĩ thêm một chút nữa nhé!

Nặc danh nói...

Câu lục câu bát mượt mà
Gieo vần như thể gieo hoa vào hồn

Em đặt sẵn viên gạch chờ xem đoạn kết chị ạh. Àh, câu "Để trong buồn kín ngày ngày dệt the" bị sai 1 lỗi chính tả do typing vội phải không chị?

HY nói...

Đúng rồi, để mình sửa lại lỗi typing, thanks vienkhanh :)