Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011

Tấm Cám (5)


















Ngựa ngang qua chốn cầu mây
Đột nhiên Tấm bị rơi giày một bên
Nàng vội xuống ngựa mò liền
Tìm mãi không thấy Tấm bèn đi luôn
Mất một giày ngỡ chuyện buồn
Ai ngờ trong đó lại luồn điềm vui
Voi của vua chẳng ai xui
Ngang qua chỗ lội giật lùi chẳng đi
Lại còn gầm lên ầm ì
Vua sai lính xuống mò thì được ngay
Văn hài xinh xẻo chiếc giày
Vua cầm ngắm nghía trên tay chẳng rời
Rồi vua truyền lệnh một lời
Hễ trong đám hội có người quần thoa
Nghĩa là con gái, đàn bà
Đi vừa giày quý sẽ là vợ vua
Đàn bà, con gái chen đua
Xếp hàng ướm thử xem vừa chân không
Mẹ con Cám cũng đến lồng
Chân con, chân mẹ vào trong chiếc hài
Không vừa, tiếc rẻ một hai
Đến lượt nàng Tấm khoan thai cuối cùng
Khẽ xin ướm thử ngượng ngùng
Vừa như in lại giống hung chiếc giày
Mà Tấm cầm ở trên tay
Một đôi bị lạc thì nay chung đường
Cám đứng ngoài xem mắt giương
Thấy người con gái dễ thương tươi giòn
Giống chị Tấm hay bị đòn
Cám liền gọi mẹ mắt tròn ngạc kinh:
“Ai như chị Tấm nhà mình ?!!”
Mẹ nó phảy áo khỉnh khinh nguýt dài:
“Chuông khánh còn chẳng ăn ai
Nữa là mảnh chĩnh ném ngoài bờ tre
Chị mày nhặt thóc đầu hè
Đâu quần áo đẹp, ngựa xe mà đòi!”
Nào ngờ duyên nghiệp ý trời
Lại đưa “mảnh chĩnh” về nơi sang giầu
Đến khi vua đến rước dâu
Quân lính khênh kiệu cúi đầu, Tấm lên
Mẹ con Cám sán đến xem
Mới biết đích xác chị em trong nhà
Họ lấy làm lạ mắt hoa
Tấm lấy quần áo đâu mà đẹp xinh
Không biết cá bống có tình
Đáp công nuôi nấng hiển linh thành quà
Bát cơm khi trước nhân ra
Thành ngựa, quần áo lụa là, giày, khăn
Người hiền tích đức tu nhân
Cây trồng quả ngọt đền ân có ngày




9 nhận xét:

Thích Trí Giải nói...

Bài thơ hay quá, cảm ơn tác giả

HwangNguyen nói...

Mấy bức tranh đẹp quá.

Lana nói...

HY ơi nhất định phải in lại thôi, cho con nít về sau đọc dễ thuộc.

HY nói...

@Thích Trí Giải: cám ơn bác, cái này là truyện thơ ạ :)

@HwangNguyen: tranh minh họa trong truyện tranh Tấm Cám của nhà xuất bản Kim Đồng có từ rất lâu rồi, khi mình còn bé đọc truyện tranh này đấy :)

@Lana: em vẫn phân vân cái kết truyện Lana ơi, càng gần đến cuối càng ngại :(

Nặc danh nói...

Bác HY ơi, sách đã gửi đi rồi, nhưng phải chờ khoảng 3 tuần mới tới! Trong địa chỉ mà bác cho tôi không thấy có chữ Canada, tôi tự thêm vào không biết có vấn đề gì không ? (Ôi, làm liều rồi lại hơi lo).

Bé gái nhà tôi bị nghi mắc "chân tay miệng" làm tôi một phen hoảng hốt, lại phải bị cách ly chăm sóc cả tuần, không đi nhà trẻ được. Thôi thì chưa phải thì mừng rồi ! Nhận xét đầu tiên của tôi về Việt Nam là ở đây mình làm việc gì cũng hao tâm tổn trí hơn ở bên Tây, nhưng chưa nghĩ ra là vì sao (mụ Nkd sẽ lại cao giọng "đã bảo là cái gì cũng phải bắt chước phương Tây rồi mà !").

Còn vụ kết cục của chuyện Tấm Cám, thì có lẽ nên đem gả chồng cho hai mụ ấy (cho mụ mẹ ghẻ lấy một ông già cáu kỉnh, còn con nhãi Cám thì lấy anh thợ làm bánh của vua chẳng hạn ?)! Hay mình tham khảo thêm ý kiến mọi người đi ?
LH

Nặc danh nói...

Hay quá chừng luôn! :)

HY nói...

Ôi bác LH, khổ thân bác hoảng hốt vì em bé, tôi mà rơi vào cảnh đấy tôi cũng choáng lắm. Tôi không biết cứ tưởng bác bận không vào mạng. Vâng, không phải bệnh ấy thì mừng quá, mong em bé luôn khỏe mạnh hay ăn chóng lớn để mẹ bé còn văn chương hihi

May quá bác thêm "Canada", địa chỉ tôi ghi dùng trong nước nên thiếu mất từ đấy.

Vụ kết cục Tấm Cám tôi vẫn đang nghĩ và cũng rất muốn nghe ý kiến của mọi người, cái kết như bác đưa ra nghe có vẻ "Tây" chứ không "Ta" phải không ạ? :)

phulangsa nói...

Bác HY ơi, câu này :

(Chiếc giày) Mà Tấm cầm ở trên tay
Một đôi bị lạc thì nay cùng đường

Nên sửa thành "chung đường" thì hay hơn không ? Vì "cùng đường" gợi lên một nghĩa khác nữa. Còn mình thì rất thích những gì quyến luyến như là "chung đường" hay là "tỏ tình" ấy.

HY nói...

Bác LH: vâng, "chung đường" hay hơn , tôi sửa lại ngay, thanks bác :)