Thứ Hai, 20 tháng 12, 2010

Tuyết rơi đêm

Có khi tuyết rơi liền từ chập tối qua đêm, có khi chiều tối chưa có gì nửa đêm tỉnh dậy ngó qua ô cửa kính đã thấy tuyết đang rơi.

Những bông tuyết trắng xốp lả tả rơi làm nhạt đi màu vàng ấm của ánh đèn thành phố, xoa mờ đi góc cạnh của những tòa nhà đơn điệu, làm duyên dáng cả những mái nhọn, bao phủ và làm cây cối thêm huyền ảo. Trong đêm yên tĩnh tuyết rơi miệt mài như không bao giờ ngừng, hết lớp này đến lớp khác giao nhau đan xen nối tiếp, hướng rơi nghiêng vì gió.

Nhìn tuyết rơi hồi lâu, chợt nhớ đến hình ảnh của một câu thơ thân thuộc trong ký ức "đêm nằm nghiêng đếm bông tuyết một mình". Lặng lẽ bồi hồi xao xuyến, rồi mọi suy nghĩ cũng như trôi theo dòng tuyết, xuôi đi, xuôi đi, cho đến khi chỉ còn lại sự tĩnh lặng trong lòng, lặng yên và trải ra miên man như những con đường ngoài kia đang bình thản đón nhận những bông tuyết.

Im lặng bất tận cho đến khi tai ta nghe được tiếng rơi rất nhẹ của tuyết, như có như không, mơ hồ tựa âm thanh của trí tưởng tượng. Kiên nhẫn lắng nghe cho đến khi dòng âm thanh ấy nhè nhẹ định hình và ở lại cùng thính giác. Giờ thì không còn gì nữa ngoài ta và tuyết, ta ở trong tuyết, tuyết ở trong ta, nghiêng nghiêng rơi và đậu yên bình xuống những lớp rơi trước trắng tinh tơi xốp. Nghiêng rơi, nghiêng rơi...

Rồi mi mắt cũng nghiêng rơi, giấc ngủ tìm về khi nào không hay để sớm ra tỉnh dậy ngó qua cửa đã thấy trời trong vắt và tuyết ở dưới thì đang phản xạ thứ ánh sáng trong veo đó bằng cái nền trắng toát xốp lung linh làm sáng cả đất trời. Trên nền tinh khôi ấy đang bắt đầu một ngày mới yên bình.

*Bài viết liên quan:
Tuyết rơi rồi
Tuyết tan


**Bài hát về tuyết mình thích nhất:

29 nhận xét:

lvu nói...

HY, wishing you a Christmas filed with love and warmth. Merry Christmas and Happy New Year.

HY nói...

LVu, thank you so much! :)

Tung H nói...

Merry Christmas :)

HY nói...

Merry Christmas! :P

PTN nói...

Ngày bé đọc truyện xong mình mơ ước được thấy tuyết rơi một lần. Hu hu hu, giờ sang bên kia dốc rồi vẫn chưa được thoả mãn ước mơ ấy !

HY nói...

PTN làm một chuyến du lịch đến nước nào đấy vùng ôn đới phía bắc bán cầu vào mùa đông là có thể thỏa mãn việc thấy tuyết mà :)

Lana nói...

Merry Christmas. Chúc đồng hương và cả gia đình một mùa Giáng Sinh an lành và nhiều niềm vui. Tuyết rơi ngoài kia trong nhà ngập tràn hơi ấm, vậy càng ấm áp, ha?

HY nói...

Em cảm ơn chị Lana. Đúng là bên ngoài lạnh lắm (-12oC) nhưng trong nhà thì vẫn ấm ạ :)

Nặc danh nói...

Assies toy sur le bort d'une ondante riviere
Jean-Baptiste CHASSIGNET (1571-1635)

Assies toy sur le bort d'une ondante riviere
Tu la verras fluer d'un perpetuel cours,
Et flots sur flots roulant en mille et mille tours
Descharger par les prèz son humide carriere.

Mais tu ne verras rien de ceste onde premiere
Qui n'aguiere couloit, l'eau change tous les jours,
Tous les jours elle passe, et la nommons tousjours
Mesme fleuve, et mesme eau, d'une mesme maniere.

Ainsi l'homme varie, et ne sera demain
Telle comme aujourd'huy du pauvre cors humain
La force que le temps abbrevie, et consomme :

Le nom sans varier nous suit jusqu'au trespas,
Et combien qu'au jourd'huy celuy ne sois-je pas
Qui vivois hier passé, tousjours mesme on me nomme.

Hãy ngồi xuống bên bờ một dòng sông cuộn sóng

Hãy ngồi xuống bên bờ một dòng sông cuộn sóng
Bạn sẽ thấy dập dồn dòng nước vô tận,
Sóng nối sóng cuộn muôn nghìn đợt
Đổ qua những đồng cỏ dòng chảy ẩm ướt.
Nhưng bạn sẽ chẳng thấy được chút gì
Từ đợt sóng đầu tiên đã chảy từ xa xưa,
Nước mỗi ngày đều thay đổi
Mỗi ngày nước đều chảy qua, và chúng ta vẫn gọi
Cùng một con sông, cùng một dòng nước, theo cùng một cách đó.
Cũng thế, con người thay đổi, và ngày mai
Sức lực mà thời gian đã thu ngắn lại và tiêu hủy
Sẽ chẳng còn trong thân thể đáng thương của con người ngày hôm nay
Tên gọi không thay đổi theo chúng ta tới khi chết
Người mà ngày hôm nay là tôi chẳng còn lại chút gì của người đã sống ngày hôm qua
Người ta vẫn gọi là con người ấy.

(Đừng tin bài "giết tuổi thơ" của Cụ Hinh quá ! Liệu cụ ấy có lo bò trắng răng không ?)
LH

HY nói...

Hihi, bác LH giống như một cô tiên trong vườn thơ mà trong tay áo cô có nhiều chiếc lá, mỗi chiếc lá đề một bài thơ. Bài thơ trên có từ lâu thế, bác dịch hay, giá bác sửa cho vần một chút thì thích hơn nữa ạ.

Nặc danh nói...

Cảm ơn bác HY, tiên này cũng hung hăng lắm. Vườn thơ của cô ấy là Google còn cảm hứng là lòng yêu thơ của bác HY. Mình cũng muốn dịch cho vần lắm nhưng mà lực bất tòng tâm, hễ dịch hay thì thơ không vần mà hễ dịch vần thì thơ không hay, hihi. Thôi mình tự an ủi là dù sao cũng còn hay hơn bài "Anh và em đôi bờ" của bác Đông A, bài ấy mỗi lần đọc là mình cười lăn lóc vì bác ấy gieo vần "ức", "ước", "ắc" làm gợi nhớ tới bài thơ "Con cóc", bác HY có biết bài ấy không ? Nó như thế này :

"Anh em ơi
Ra đây mà xem
Con gì nó ngồi trong góc
Nó đưa cái lưng ra ngoài
Đó là con cóc
Con cóc nó ngồi trong góc
Nó đưa cái lưng ra ngoài
Đó là cóc con"

Bác ấy mới dịch bài "Trong mơ" cũng là một bài thơ tình có tiến bộ hơn rồi kìa, nhưng còn cần phải sửa vài chỗ.

Ông Jean-Baptiste CHASSIGNET này làm thơ bài nào cũng hay, để từ từ mình sẽ dịch tiếp. Chúc bác HY và các bạn cùng gia đình nghỉ lễ cuối năm vui vẻ.
LH

HY nói...

Hihi, bác LH hài hước ghê :D
Vâng, tôi cũng thấy bác Đông A dịch bài Trong mơ hay, đọc rất xúc động.
Chúc bác LH cùng gia đình năm mới mạnh khỏe hạnh phúc!

Nặc danh nói...

J'ay voulu voyager, à la fin le voyage
Jean-Baptiste CHASSIGNET (1571-1635)

J'ay voulu voyager, à la fin le voyage
M'a fait en ma maison mal content retirer.
En mon estude seul j'ay voulu demeurer,
En fin la solitude a causé mon dommage.

J'ay volu naviguer, en fin le navigage
Entre vie et trespas m'a fait desesperer.
J'ay voulu pour plaisir la terre labourer,
En fin j'ay mesprisé l'estat du labourage.

J'ay voulu pratiquer la science et les ars,
En fin je n'ay rien sceu ; j'ay couru le hasars
Des combas carnaciers, la guerre ore m'offence :

Ô imbecillité de l'esprit curieus
Qui mescontent de tout de tout est desireus,
Et douteus n'a de rien parfaite connoissance.

Tôi đã muốn đi du ngoạn, cuối cùng cuộc du hành
Đã kéo tôi về nhà, bực mình.
Tôi đã muốn một mình chăm chỉ học,
Rốt cuộc sự cô đơn gây hại cho tôi.
Tôi đã muốn đi bơi thuyền, cuối cùng chuyến hải hành
Giữa sự sống và cái chết khiến tôi tuyệt vọng.
Tôi đã muốn cày ruộng cho vui thú
Kết cục tôi lại khinh bỉ công việc cày bừa.
Tôi đã muốn thực hành khoa học và nghệ thuật
Cuối cùng tôi chẳng biết gì sất.
Tôi đã muốn tham gia những cuộc chiến giết chóc
Vậy mà chiến tranh đã làm tôi tổn thương ngay lập tức.
Ôi cái sự ngu ngốc của trí tò mò,
Lúc nào cũng bực mình về mọi thứ và thèm muốn mọi điều
Ngờ vực và chẳng có được hiểu biết gì hoàn hảo.

(Bạn Nkd mà đọc được bài này chắc sẽ giận nhà thơ nói kháy bạn ấy !!)
LH

Nặc danh nói...

À mình quên nói là tuyết rơi thì đẹp thật đấy nhưng khi tròi lạnh quá tuyết đóng thành băng mọi người trượt té như đập mẹt, bong gân trật khớp, chửi rủa om xòm !!
LH

Nặc danh nói...

Cet océan battu de tempête et d'orage
J.-B. Chassignet

Cet océan battu de tempête et d'orage
Me venant à dédain et le dévoiement
De mon faible estomac prompt au vomissement
Me faisait déjà perdre et couleur et courage,

Quand, pour me délivrer des périls du naufrage,
D'un plus petit bateau je passai vitement
Dans un vaisseau plus grand, tenant assurément
Que plus sûr et gaillard je viendrais au rivage.

Mais las ! ce sont toujours les mêmes cours des vents,
Toujours les mêmes flots qui se vont élevant,
Toujours la même mer qui me trouble et moleste.

Ô mort ! si tu ne prends ma requête à dédain,
Tire-moi des hasards de tant d'écueil mondain,
Repoussant mon esquif dedans le port céleste.

Trên đại dương sóng dồn bão dập

Trên đại dương sóng dồn bão dập
Thản nhiên làm tôi quặn ruột gan
Dạ dày vốn yếu ớt dễ nôn mửa
Khiến tôi mất cả thần sắc và lòng can đảm

Để thoát khỏi nguy cơ đắm tàu
Tôi vội chuyển từ tàu nhỏ sang tàu lớn,
Tin tưởng rằng sẽ mau cập bến
Với vẻ yên tâm tươi tỉnh hơn.

Nhưng khổ : vẫn những luồng gió quật
Vẫn những làn sóng nâng bổng lên
Biển cả vẫn khuấy động và dày vò tôi mệt lử.

Ôi thần chết ! Nếu ngài không hờ hững tìm kiếm tôi
Xin hãy đưa tôi thoát khỏi những rặng đá ngầm tình cờ của giới thượng lưu,
Đẩy thuyền tôi đến bến cảng thần thánh.

(Nhiều người tìm cách chuyển từ cộng đồng này sang cộng đồng khác, hi vọng sẽ yên ổn sung sướng hơn, nhưng tránh sao khỏi sóng gió cuộc đời ?)
LH

HY nói...

Bác LH nói cái chuyện băng trơn ngã làm tôi nhớ đến những lần chúng tôi đi câu cá trên băng ngã cứ oành oạch như vồ ếch hết cả, vừa đau vừa tức vừa buồn cười :P

Bài "Trên đại dương sóng dồn bão dập" có câu "Xin hãy đưa tôi thoát khỏi những rặng đá ngầm tình cờ của giới thượng lưu,
Đẩy thuyền tôi đến bến cảng thần thánh."
làm cho tôi nghĩ rằng ý bác tác giả là cố gắng leo từ tầng lớp hạ lưu lên tầng lớp thượng lưu mà vẫn thấy khổ bây giờ thì muốn thành thần thánh. Câu hỏi là làm thần thánh có sướng hoàn toàn không nhỉ, bác LH trả lời giùm đi ;)

Nặc danh nói...

Bác HY đặt câu hỏi khó quá làm mình nghĩ tới nghĩ lui nghĩ hoài chẳng ra, hihi. Thôi cứ chờ mình nghĩ tiếp nhé ! Hay bác có gợi ý gì không ?

Còn bài thơ thì chắc mình phải sửa lại một chút (bác HY bao giờ cũng thấy ngay những đoạn làm mình bổi rối, hihi). Đúng là cái câu "Xin hãy đưa tôi thoát khỏi những rặng đá ngầm tình cờ của giới thượng lưu" ấy đấy, có lẽ phải dịch nó là "Xin hãy đưa tôi thoát khỏi những rặng đá ngầm tình cờ của thế gian" thì mới đúng, vì từ "mondain" cho nghĩa là "thuộc về giới thượng lưu", nhưng tiếng Pháp cổ thì có thể có nghĩa là "thuộc về thế giới", mà bài này là một bài thơ cổ. Và nghĩa thế gian như vậy rộng hơn, và chắc là hay hơn.
Vậy nếu câu thơ thay đổi thì câu hỏi của bác HY có thay đổi không ?
LH

HY nói...

Tôi cũng hơi nghi chỗ đấy dịch có vấn đề nhưng tôi không thạo tiếng Pháp, bây giờ bác sửa lại thấy thỏa đáng hơn vậy là tốt rồi ạ :P

Nặc danh nói...

Trả lời bác HY đây :
(Câu hỏi : trở thành thần thánh có sung sướng hoàn toàn hay không ?)

Trước tiên là phải định nghĩa thế nào là sung sướng : câu trả lời dường như phụ thuộc rất nhiều vào định nghĩa này. Vậy mà chúng ta đều biết là sẽ có những câu trả lời hết sức khác nhau, thậm chí là tất cả đều khác nhau ( Kierkergaard đã nói rằng không có sự thật tập thể mà chỉ có sự thật cá nhân mà thôi !)

Vậy chúng ta hãy thử theo đuổi lập luận cá nhân của chàng thi sĩ này : sung sướng đối với chàng trước tiên nghĩa là bớt bị sóng dồi bão dập, nghĩa là bớt khổ, như vậy việc cập bến (bất cứ bến nào, không nhất thiết phải là bến thần thánh), cũng đều là sung sướng cả. Việc chàng mong cập bến thần thánh chỉ nói lên một cách mãnh liệt nỗi khổ của chàng trong cơn bão táp (Bác Nguyễn Huy Thiệp nói rằng đối với nhà thơ nhà văn, khi thực tế càng khắc nghiệt thì ước mơ lại càng phải bay bổng). Điều đó cũng ngụ ý là chàng khổ đến nỗi bây giờ chỉ mong muốn được bình an vĩnh viễn, nghĩa là sẽ không dấn thân vào những chuyến hải hành nữa (còn nếu chàng lại muốn bắt đầu lại thì tất nhiên là những nỗi khổ sẽ trở lại !!)

So sánh với một thi sĩ khác là Hégésippe Moreau chúng ta thấy điều tương tự : khi chàng mơ ước : « bình đẳng … nhẹ nhàng và êm ái, sẽ vuốt ve tất cả những mái đầu », thì chúng ta sẽ hiểu nỗi đau của chàng lớn lao như thế nào khi nhìn những người anh em khốn khó của mình bên cạnh những người « được Chúa chọn ». Còn bình đẳng là như thế nào và bình đẳng tuyệt đối có làm cho chúng ta hạnh phúc hoàn toàn không thì lại tùy vào quan điểm của mỗi cá nhân. Thực tế là đến gần bình đẳng hơn thì tất nhiên là đỡ khổ hơn, nhưng cũng chỉ như chuyển từ tàu nhỏ sang tàu lớn mà thôi !

Nhà thơ và trẻ em vốn nhạy cảm và trong sáng hơn người thường nên họ mơ ước, cảm nhận và đến gần được sự tuyệt đối nhất. Bác Thiệp khi còn bé thì đi tìm trâu thần mà khi lớn thì mơ ước gặp con gái thủy thần !! Chính những khoảnh khắc đầy ước mơ và theo đuồi ước mơ ấy, (đối với mình), là sung sướng. Vậy thì ta cứ đối mặt với sóng gió, cứ chuyển từ tàu nhỏ sang tàu lớn và mơ ước tới bến cảng thần thánh ấy đi. Còn giả sử chúng ta đạt được đến sự tuyệt đối ấy, thì ắt hẳn là mọi khổ đau sẽ hết, và điều ấy cũng có nghĩa là không còn khái niệm sung sướng nữa. Chúng ta sẽ trở thành « thần thánh ».
LH

HY nói...

Bác LH trả lời rất thú vị, cảm ơn bác :)

HY nói...

Bác LH ạ, nhưng mà thần thánh là sản phẩm của trí tưởng tượng của con người, nghĩa là không tồn tại trên thực tế. Tuy vậy sự tuyệt đối không còn khổ đau và sung sướng nữa có thể có không chỉ với thánh thần (không tồn tại) mà còn có ở cái chết, phải vậy không bác LH?

Nặc danh nói...

L'enfance n'est sinon qu'une stérile fleur

L'enfance n'est sinon qu'une stérile fleur,
La jeunesse qu'ardeur d'une fumière vaine,
Virilité qu'ennui, que labeur, et que peine,
Vieillesse que chagrin, repentance, et douleur ;

Nos jeux que déplaisirs, nos bonheurs que malheur,
Nos trésors et nos biens que tourment et que gêne,
Nos libertés que lacs, que prisons, et que chaîne
Notre aise que malaise et notre ris que pleur ;

Passer d'un âge à l'autre est s'en aller au change
D'un bien plus petit mal en un mal plus étrange
Qui nous pousse en un lieu d'où personne ne sort.

Notre vie est semblable à la mer vagabonde
Où le flot suit le flot et l'onde pousse l'onde,
Surgissant à la fin au havre de la mort.
J.-B. Chassignet

Tuổi thơ thực chất chỉ là một bông hoa cằn,
Tuổi trẻ là nhiệt tình của làn khói vô vọng
Sự cường tráng chỉ là buồn chán, lao động và nhọc nhằn,
Tuổi già là phiền muộn, hối hận và đau đớn ;
Trò chơi chỉ là chán chường, hạnh phúc là bất hạnh,
Kho báu và của cải là dày vò và phiền toái,
Tự do chỉ là ao hồ, nhà tù và xiềng xích
Sư thoải mái là khó chịu, tiếng cười là nước mắt
Chuyển từ tuổi này sang tuổi khác chỉ là sự thay đổi
Từ nỗi khổ này sang nỗi khổ khác lạ kỳ hơn
Đẩy chúng ta tới một nơi mà không ai trở lại.
Cuộc đời của chúng ta chỉ là biển cả lang bạt
Dòng nối dòng và sóng đuổi sóng
Cuối cùng trồi lên ở bến cảng của sự chết.

(Chàng thi sĩ này có vẻ rầu rĩ và thất vọng quá nhỉ ?)
LH

Nặc danh nói...

test

HY nói...

Ô, blogspot có vấn đề, tôi vừa thấy bài thơ dịch của bác LH trong comment mới mà giờ ko thấy đâu nữa :(

HY nói...

Không hiểu tại sao, tôi copy lại comment ấy từ mailbox vậy:

Nặc danh nói...

L'enfance n'est sinon qu'une stérile fleur

L'enfance n'est sinon qu'une stérile fleur,
La jeunesse qu'ardeur d'une fumière vaine,
Virilité qu'ennui, que labeur, et que peine,
Vieillesse que chagrin, repentance, et douleur ;

Nos jeux que déplaisirs, nos bonheurs que malheur,
Nos trésors et nos biens que tourment et que gêne,
Nos libertés que lacs, que prisons, et que chaîne
Notre aise que malaise et notre ris que pleur ;

Passer d'un âge à l'autre est s'en aller au change
D'un bien plus petit mal en un mal plus étrange
Qui nous pousse en un lieu d'où personne ne sort.

Notre vie est semblable à la mer vagabonde
Où le flot suit le flot et l'onde pousse l'onde,
Surgissant à la fin au havre de la mort.
J.-B. Chassignet

Tuổi thơ thực chất chỉ là một bông hoa cằn,
Tuổi trẻ là nhiệt tình của làn khói vô vọng
Sự cường tráng chỉ là buồn chán, lao động và nhọc nhằn,
Tuổi già là phiền muộn, hối hận và đau đớn ;
Trò chơi chỉ là chán chường, hạnh phúc là bất hạnh,
Kho báu và của cải là dày vò và phiền toái,
Tự do chỉ là ao hồ, nhà tù và xiềng xích
Sư thoải mái là khó chịu, tiếng cười là nước mắt
Chuyển từ tuổi này sang tuổi khác chỉ là sự thay đổi
Từ nỗi khổ này sang nỗi khổ khác lạ kỳ hơn
Đẩy chúng ta tới một nơi mà không ai trở lại.
Cuộc đời của chúng ta chỉ là biển cả lang bạt
Dòng nối dòng và sóng đuổi sóng
Cuối cùng trồi lên ở bến cảng của sự chết.

(Chàng thi sĩ này có vẻ rầu rĩ và thất vọng quá nhỉ ?)
LH

HY nói...

Bác LH: vâng, rầu rĩ quá, thà rằng cứ sến như thế này thì lại đi một nhẽ:

http://www.youtube.com/watch?v=Nzdt9vBvSDE&feature=player_embedded

Forever Young Lyrics


Let's dance in style, lets dance for a while
Heaven can wait we're only watching the skies
Hoping for the best but expecting the worst
Are you going to drop the bomb or not?

Let us die young or let us live forever
We don't have the power but we never say never
Sitting in a sandpit, life is a short trip
The music's for the sad men

Can you imagine when this race is won
Turn our golden faces into the sun
Praising our leaders we're getting in tune
The music's played by the mad men

Forever young, I want to be forever young
Do you really want to live forever, forever and ever
Forever young, I want to be forever young
Do you really want to live forever? Forever young

Some are like water, some are like the heat
Some are a melody and some are the beat
Sooner or later they all will be gone
Why don't they stay young

It's so hard to get old without a cause
I don't want to perish like a fading horse
Youth's like diamonds in the sun
And diamonds are forever

So many adventures couldn't happen today
So many songs we forgot to play
So many dreams swinging out of the blue
We let them come true

Forever young, I want to be forever young
Do you really want to live forever, forever and ever
Forever young, I want to be forever young
Do you really want to live forever, forever and ever

Forever young, I want to be forever young
Do you really want to live forever?

Nặc danh nói...

À beaucoup de danger est sujette la fleur
À beaucoup de danger est sujette la fleur,
Ou l'on la foule aux pieds ou les vents la ternissent,
Les rayons du soleil la brûlent et rôtissent,
La bête la dévore, et s'effeuille en verdeur :

Nos jours entremêlés de regret et de pleur
À la fleur comparés comme la fleur fleurissent,
Tombent comme la fleur, comme la fleur périssent,
Autant comme du froid tourmentés de l'ardeur.

Non de fer ni de plomb, mais d'odorantes pommes
Le vaisseau va chargé, ainsi les jours des hommes
Sont légers, non pesants, variables et vains,

Qui, laissant après eux d'un peu de renommée
L'odeur en moins de rien comme fruit consommée,
Passent légèrement hors du coeur des humains.
J.-B. Chassignet

Một đóa hoa thì trải nhiều nguy hiểm
Hoặc bị người đạp dưới chân, hoặc bị gió lùa phai sắc
Tia nắng mặt trời thiêu rụi hoặc đốt cháy
Thú vật ngốn ngấu, vặt trụi lá và hoa.
Ngày dài của chúng ta trộn lẫn tiếc nuối và nỗi sợ
Giống như một đóa hoa khi đóa hoa hé nở
Rụng xuống như đóa hoa khi đóa hoa héo tàn
Bị dày vò bởi nhiệt tình cũng như bởi lạnh lẽo.
Không chất nặng chì sắt, mà chất đầy táo thơm
Con tàu lướt đi, như chuỗi ngày nhân gian
Nhẹ nhàng, không nặng nề, biến hóa và vô thường
Để lại phía sau chút ít tiếng tăm
Mùi hương thoang thoảng như trái cây hấp thụ
Nhè nhẹ tỏa ra từ trái tim con người.

(Chàng Chassignet thi thoảng cũng vui lên một chút như thế này)
LH

HY nói...

Bài này hay đấy ạ, thực ra thì bài trước cũng hay nhưng cái hay khác với bài này. Bài trước chỉ nhìn thấy những nỗi khổ sở của kiếp người. Bài này có cái sự so sánh ý vị giữa người và hoa đầy chất thơ, hoa cũng như người trong một đời có cả nhiệt tình và lạnh lẽo thì có cả hương thơm lẫn héo tàn nên đọc bài thơ thấy cảm xúc cân đối hơn và hai câu cuối thì rất dịu dàng "đưa hương" :)

Nặc danh nói...

Bác HY dùng từ "dịu dàng" để nói về chàng thi sĩ này đúng và hay thật, sao mà mình lại không nghĩ ra cơ chứ, ghen tị thật !
LH