Phần đầu ở đây
Phần giữa ở đây
...
Các chú lùn về thấy nàng
Bạch Tuyết từ sống chuyển sang chết rầu
Họ nâng cô dậy chải đầu
Tìm xem chất độc ở đâu lần này
Nhưng mà chuyện đã rất gay
Cô vẫn bất tỉnh chẳng lay được nào
Bảy người nước mắt tuôn trào
Quanh giường Bạch Tuyết khóc gào ba đêm
Định ngày mồ đẹp mả yên
Nhưng nàng vẫn đẹp như tiên thế này
Nỡ nào chôn xuống đất dày
Họ bèn đặt giữa quan tài thủy tinh
Rồi đặt trên đỉnh núi xanh
Cắt phiên nhau họ đến canh cho nàng
Chết mà như giấc mơ màng
Da trắng như tuyết mịn màng mùa đông
Môi đỏ như máu thắm hồng
Tóc đen như gỗ mun lồng bóng đêm
Ru nàng trong giấc êm đềm
Chim muông cây cỏ cũng thêm ngọt ngào
Thế rồi chuyện lãng mạn sao
Có chàng hoàng tử lạc vào núi xanh
Trông người đẹp ngủ yên lành
Bèn xin các chú cho mình mang theo
Hỏi rằng vàng bạc bao nhiêu
Chàng xin đưa đủ vì yêu bóng hình
Các chú ban đầu bực mình:
"Núi vàng biển bạc sánh tình chúng tôi?"
Hoàng tử bèn hứa một lời
Yêu thương người đẹp khôn nguôi tháng ngày
Các chú lùn nghe cũng hay
Động lòng thương cảm đôi này cho đi
Quan tài được khiêng tức thì
Qua đường rừng núi rậm rì cỏ mây
Người khiêng vấp phải rễ cây
Nảy mình Bạch Tuyết lên ngay, thế rồi
Nàng nôn táo độc kinh người
Tức thì sống lại: "đây trời ở đâu?"
Hoàng tử mừng kể đuôi đầu
Xong xuôi chàng lại cầu hôn một lời:
"Ta yêu nàng nhất trên đời
Cùng về cung điện tuyệt vời với ta"
Lễ cưới có rất nhiều hoa
Quả thơm bánh ngọt cùng là rượu vang
Bà dì ghẻ được mời sang
Mụ bèn ăn mặc đàng hoàng hỏi gương
"Gương kia ngự ở trên tường
Nước ta ai đẹp được dường như ta?"
Gương thần lại đáp thật thà
"Tâu bà, bà đẹp chính ra tuyệt trần,
Nhưng con tạo vốn xoay vần
Nên bà hoàng mới muôn phần đẹp hơn"
Mụ dì ghẻ lại lên cơn
Mới đầu đám cưới mụ toan không vào
Khổ nỗi tò mò dâng cao
Muốn xem mặt cái cô nào là dâu
Thế là tiệc cưới ló đầu
Thấy ngay Bạch Tuyết sang giầu đẹp xinh
Mụ ta sợ quá thất kinh
Vỡ tim mà chết nhục vinh tan tành
Bạch Tuyết xinh đẹp hiền lành
Kể từ nay sống yên bình vui tươi
Hoàng tử hay pha trò cười
Lâu rồi chàng cũng lên ngồi ngai vua...
6 nhận xét:
á há há... vui ghê 'Hoàng tử hay pha trò cười' :))
Thích cực câu này: 'Nhưng con tạo vốn xoay vần/
Nên bà hoàng mới muôn phần đẹp hơn'.
Không lẽ nói phục HY lần nữa :)
NĂM MỚI TỐT LÀNH, đồng hương.
Em cảm ơn đồng hương, em viết linh tinh thế này thấy cũng vui ạ :)
Cái này bây giờ gỡ ra từng khúc thêm tý tả cảnh tả tình tự sự vào cho rõ giọng nữa có khi lại thành tuyệt tác ấy chứ nhỉ :P
Truyện thơ kiểu này em thích Nguyễn Nhược Pháp :)
Em mà viết thì đoạn lạc vào nhà chú lùn sẽ thế này:
Giữa rừng gặp thứ đồ chơi
Thích thì thích thật nhưng hơi buồn cười
hehe
Tùng: Hihi, đêm qua thức ngồi viết một mạch cố cho xong nên đọc lại cũng thấy nhiều chỗ ép ép :P
Hai câu công nhận buồn cười :D
HY làm thơ dễ dàng quá, lại là lục bát nữa. Mình dở lắm, cả đời chẳng viết nổi lấy một câu thơ.
Cảm ơn bác PV, tôi đọc blog bác biết là mình còn phải học bác nhiều thứ ạ :)
Đăng nhận xét