Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2008

Một vần

Trong lúc tư lự chợt có một vần chạy ngang qua, vần âu, bỗng chốc như có đoàn tầu đưa ta qua miền thương mến . Âu Nguyệt Vân là tên người bạn gái thân thiết nhất, hay đùa là con cháu Âu Cơ. Áo nâu, áo nâu túi vải đẹp tươi lạ thường, áo nâu nhuộm bùn, nâu sòng rau dưa, nâu đất. Cần câu, chim sâu, con trâu, bèo hoa dâu...Quo vadis, đi đâu? À, chị ong nâu nâu nâu nâu, chị bay đi đâu đi đâu, bác gà trống mới gáy ông mặt trời mới dậy mà trên những vườn hoa em đã thấy chị bay, bé ngoan của chị ơi... Khâu, mẹ ngồi khâu áo cho bé ngoan, bà têm trầu bên cạnh, chị hàng xóm gội đầu quay tóc, hương hoa ngâu thoang thoảng, hoa ngâu. Ngâu, vợ chồng Ngâu, mưa, mưa... Bắc cầu, cầu Ô thước, cầu kiều, bắc cầu dải yếm... Ầu ơ, ví dầu cầu ván đóng đanh cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi... Lầu, lầu tây, chiều chiều ra đứng tây lầu tây tây lầu tây thấy cô tang tình gánh nước... Nay da em nâu tươi màu suy nghĩ, nghĩ gì lâu rứa? Bầu, nghĩ chuyện bầu bí, bầu ơi thương lấy bí cùng tuy rằng khác giống nhưng chung một dàn, một dàn dâu tằm canh cửi... Bầu, đàn bầu mà gảy tai trâu... Châu Âu, lục địa già, máy bay bà già, ua chầu chầu... Sâu, anh tưởng giếng sâu anh thả sợi dây dài ai ngờ giếng cạn anh tiếc hoài sợi dây, nông nổi giếng khơi sâu sắc cơi đựng trầu... Lo âu... Sầu, phá thành sầu nghiêng bầu ta rót, gót trăng xanh ngọt rượu canh thâu...Âu cũng là... Sớm mai ngồi nhớ hương ngâu, ngoài song thu đã nhuộm mầu quan san.


12-10-08
HY

Không có nhận xét nào: