Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2008

Cái phanh và thơ thẩn

Hôm trước viết cái entry nhại bài hát, chồng xem chồng bảo xóa ngay đi, chồng lên lớp cho một bài rồi đi đến kết luận là chồng phải làm cái phanh cho vợ kẻo vợ dễ hứng chí viết liều lắm. Vợ chẳng biết nói gì đành lẩm bẩm: Phanh này đúng thật hàng zin, vừa ấn một cái đã khít khin ngay vào...

Ngồi một mình ở lab hơi ấm ức chuyện phanh ăn quá nhưng mà cũng nhớ ra là từ trước đến nay chồng rất hiền và thoải mái cho vợ viết huyên thuyên. Chồng biết vợ thế nào, có lần tả vợ: "Ra đường lá chạm vào tai về nhà lục bát viết dài ba chương". Chồng cũng bảo với con: "Mẹ con chẳng có bạn bè nào người Việt ở thành phố này, thôi con về nhà đừng nói tiếng Anh, nói tiếng Việt cho mẹ vui". Nghe câu ấy vợ hiểu một phần chồng muốn để con đỡ quên tiếng Việt bên cạnh phần khác là tình cảm thương vợ. Người ta bảo trên ba mươi tuổi mà ra nước ngoài thì văn hóa của con người ấy cơ bản là văn hóa mẹ đẻ mang theo. Chồng lại hiểu vợ ngày xưa học cùng với em gái chồng, văn vẻ ác chiến toàn 8 với 9, thơ phú thuộc làu làu mà giờ suốt ngày tiếp xúc với ngôn ngữ đa âm tiết thì những cái ấy chẳng biết xả vào đâu. Viết blog cũng không sao, chỉ có điều...

Thôi, không trách chồng nữa, trở về với thơ thẩn, mình post lại một bài linh tinh hồi xưa viết ra chủ yếu để kể với mọi người là mình thích thơ mới lắm ạ, nhất là của ba tác giả ấy đấy.

Tớ

Tớ là cái gái đa tình
Kể ra cho cả làng mình cùng nghe
Chồng con thì cũng đề huề
Mà lòng sau trước vẫn mê ba chàng

Chàng đầu tặng tớ trăng vàng
Sau khi cẩn thận đặt nàng dưới khe
Bệnh cùi, chàng bỏ về quê
Chàng đi mặc tớ khóc mê mẩn đời...

Chàng hai đưa chén rượu mời
Vô tình tớ uống một trời ngả nghiêng
Chàng lo bình cạn rượu thiêng
Tớ yêu nên chuốc rượu duyên cho chàng
Thoắt trông ngọn cỏ mơ màng
Ngoảnh ra chàng đã theo nàng lưu linh...

Chàng ba trọn nghĩa vẹn tình
Lang thang điên dại phơi mình gió sương
Một ngày cách bóng tịch dương
Than ôi, thân tớ khóc thương bấy chầy...

Biết ơn chồng tớ bao ngày
Mặc lòng cho tớ đắng cay ngậm ngùi
Vài lời ca cẩm thế thui
Làng nghe, chắc cũng thấy vui phần nào...


27-7-2004
Hoàng Yến
----------------------

P/S: thứ sáu rồi, mai sẽ giành việc lái xe đưa chồng con đi chơi ạ. Đường ngoài phố đã chăng đèn màu rồi đấy! :)

4 nhận xét:

Minh Khánh nói...

Ra là cũng nghe lời chồng ra phết ấy nhỉ!
hi hi...

HY nói...

Cứ là răm rắp ấy, hihi...:)

Quỳnh Vy nói...

Ôi cái phanh này tốt quá!
hihi

HY nói...

@QV: Phanh xịn đấy QV ;)
@Too much...: :P