Sau lụt thường có dịch tả, để tránh bệnh này cần ăn chín uống sôi, ai thèm món mắm tôm có thể ăn mắm tôm chưng. Mắm tôm chưng có thể chưng chỉ chính nó hoặc chưng với những thứ khác. Ở chợ Gia ngư trong khu phố cổ Hà nội có bán món mắm tôm chưng thịt băm rất ngon.
Ngày xưa mẹ mình thường chưng mắm tôm tóp mỡ. Mỗi khi mua thịt phiếu thực phẩm về đem lọc mỡ rán thì lũ tóp mỡ được gom lại để chưng mắm tôm hoặc xào với dưa chua gắt, ăn vào cơm lắm. Ba tớ thì có món dưa dọc mùng chấm mắm tôm, chưng hoặc không đều ngon. Dọc mùng cái loại có chấm tím ở giữa, cắt lá rửa cuộng xắt ngắn hai đốt tay phơi héo rồi muối như muối dưa vậy, tuần thì ăn ngon, chua quá thì đem nấu cá mài mại...
Hôm lâu hỏi thằng cu, con nhớ nhất điều gì ở Việt nam, cu trả lời ngay: bún đậu mắm tôm. Ấn tượng thế đấy!
Thế nên hôm trước viết bài thơ tặng bạn away nói về quê nhà mình đã cố tình để mùi hương mắm tôm ở ngay dưới bàn thờ tổ tiên, rõ thật là...
Đúng như bạn away nhận xét bài này ngay từ lúc viết xong, mình đã biết nó không đầy đủ và không cân xứng, có thể mình sẽ viết lại vào lúc nào đó, không phải bây giờ.
Một điều nữa là cái tên bài này trong bối cảnh của từ này ở tnxm là một ẩn ý buồn cười không dễ giải thích của mình, hy vọng có ai đó hiểu, tuy vậy không ai hiểu cũng không sao. Đại để là quê nhà của chúng ta có những ẩn chứa mãi mãi là ẩn chứa chung cho những ai cùng gọi đó là quê nhà. Ẩn chứa ấy không nói ra được hết chỉ hiểu ngầm cùng nhau được thôi...
Quê nhà – Common sense
Quê nhà có tổ có tiên
Tha hương có mỗi đồng tiền giắt lưng…
Quê nhà có mắm tôm chưng
Có canh dầm sấu, có vừng muối rang
Quê nhà có nắng chang chang
Có mưa thối đất lụt làng, lụt thôn.
Quê nhà kẻ dại, người khôn
Người giàu nứt đố, kẻ bòn chẳng ra
Quê nhà có Phật, có ma
Có hồn sông núi, có tà tử binh...
Quê nhà có nghĩa có tình
Tha hương ai cũng dặn mình đừng quên...
12-11-2008
------------
P/S: Bên này bọn mình ăn cái thứ bột khô sệt mà bọn mình gọi là mắm tôm nhưng sản xuất ở Thái, tất nhiên là không "ngon" bằng của quê nhà rồi! :)
9 nhận xét:
Mỗi lần Huế của em lũ lụt là em đều được ăn món mắm chưng. Cũng 8 năm rồi không có cảm giác này. Không hiểu sao đôi khi mình lại nhớ lũ lụt chị nhỉ
Thêm nữa, thơ bạn Away rất hay, em thích lâu rồi mà giờ mới biết blog bạn ấy :)
@Marduk: Chị nhớ nhiều món ăn Huế lắm em ơi, có món mắm tôm chua, bên này chị làm được nhưng không ngon bằng ở Huế vì thiếu riềng và một thứ gì đó.
Nhớ thế mà lâu lắm chả thấy về quê chơi gì cả, cơ mà em chả bít làm thơ gọi ời ơi. Trong làng bi rờ đi chợ nấu ăn các bạn toàn sắm mấy con gì rất kinh dị như chuột hay là cái gì nghe như Scorpion ấy, bà giáo mang mắm tôm về ăn làng cho em ăn ké đi :)
@Too much: Chị tưởng Sài Gòn rộng thế lại đông người Bắc vào thể nào chẳng có người bán bún đậu mắm tôm, nếu không có thì kể ra cũng tiếc thật.
@Khoai: Bà bầu nhớ ăn sôi uống chín cho nó lành nhé, đại khái từ mắm tôm chưng trở lên. Không về làng đâu, sợ hoa hậu làng mắng đổng giữa làng đứa nào vớ vẩn lắm rồi! Mình xin kiếu ạ! :)
e cũng thèm bún đậu mắm tôm (món này chỉ có ở miền Bắc,Trung thôi, ứ có ở Xì Ghềnh. Chán!)
Đêm qua nhà em đã ăn mắm tôm chưng thịt nạc Dưn béo làm lúc 2h sáng, trưa nay tưởng em còn thèm điên rồ mẹ em chưng thêm cho một bát nữa ăn đã lắm nàng ạ :) Trước khi lụt em vẫn đi ăn cháo lòng và vụng trộm chấm mắm tôm sống heheh nhưng tháng này sẽ kiêng nguyên tháng luôn :)
Kể sơ thế cho nàng thèm :)
Con chi Yen van an duoc bun dau mam tom a, gioi the :)
..."Quê nhà có mắm tôm chưng
Có canh dầm sấu, có vừng muối rang
Quê nhà có nắng chang chang
Có mưa thối đất lụt làng, lụt thôn. ..."
Dù rằng có đi đâu thì mỗi lần nhớ quê em cũng chỉ nhớ nhiêu đó à chị! Sài gòn cũng đâu có xa,đồ bắc bán cũng nhiều.Vậy mà nhiều khi nghe mùi mắm tôm chưng cũng quay quắt!
Đăng nhận xét