Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2008

Khoảnh khắc

Đi giữa đường chiều tôi của lòng tôi
Cánh chim mỏng dưới màu mây phai cũ,
Nắng đã tắt và mặt trời đã lặn
Phiêu bạt núi đồi sương gió trôi

Khoảnh khắc lặng của đêm ngày gặp gỡ
Sắp qua mau cho đôi ngả đôi nơi,
Ngày tàn úa, đêm sỗ sàng vạm vỡ
Tôi tiễn ngày đi yên nghỉ một đời

Rồi trở lại với bộn bề công việc
Tôi sẽ quên phút này đây trống rỗng lưng chừng,
Chiều muộn, chim bay, màu mây phai cũ
Sương gió cô đơn, tôi của lòng tôi…

31-10-2008
HY

2 nhận xét:

Oshin nói...

Chị ơi, bài thơ này em đồng cảm quá!

Too much love will kill you nói...

sao thế c?