Chiều đi học về, vừa mở cửa, cu con đã reo ngay: “ Mẹ có quà!”, ông xã thì vừa cười vừa hỏi “Em có quen ai là…”
Nhìn cái hộp to ghi địa chỉ mình, ngẩn tò te nghĩ một lúc mới ra là quà của ai... A ha, quà của chú Sóng, thằng cu con cứ hỏi rối rít chú Sóng nào, sao con không biết. Hihi, chú Sóng ở làng Ven.
Tiếc là không có ảnh nào của chú Sóng cho thằng cu xem, nó bắt mẹ tả thì mẹ cũng chịu rồi, đã gặp chú ấy bao giờ đâu, cũng chưa được nhìn ảnh. Chả nhẽ lại dựng cô Cô dét dậy để bắt cô ấy tả chú Sóng cho cu nghe.
Đành kể với cu vài điều về chú Sóng, tỉ như chú Sóng rất thân thiện với mọi người, từ ngữ của chú rất ôn hòa, xây dựng. Viết bài trên làng, chú thường kết thúc bằng chữ “Thân”, vậy nên khi nghĩ đến chú Sóng thì nhớ luôn đến chữ Thân. Chú Sóng biết xem tử vi hay sao ấy, và hình như chú có họ (last name) cùng họ với nhà mình.
(Hihi, tất nhiên là không kể về cái tai tồ “đến chết cũng chỉ vì…” của chú Sóng cho cu biết đâu, hehe)…
Cảm động quá Sóng ạ, đang lúc bận rộn trĩu nặng lo nghĩ, bỗng nhiên có một niềm vui bất chợt thế này, thực là thú vị cuộc đời. Chị cảm ơn Sóng nhé.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét