Thứ Tư, 18 tháng 1, 2012

Khi ấy

Khi ấy tôi ngồi và tôi nối
Những sợi len cũ khác màu nhau
Nâu nhạt, vàng mơ hòa điệp khúc
Ngân nga vạt trước rồi vạt sau

Khi ấy tôi ngồi tôi cũng nối
Câu nói bây giờ câu nói xưa
Thành câu chuyện vãn dài không dứt
Chứa cả buồn vui cả nắng mưa

Khi ấy tôi ngồi và tôi nối
Mùa đông rét mướt với xuân sang
Cây cối trơ cành phơi nắng sớm
Chồi lại sinh sôi, nụ hân hoan

Khi ấy tôi ngồi tôi lại nối
Phút giây đông đúc giữa thân thương
Bao nhiêu vui sướng mang đặt cạnh
Những khi vắng lặng ở một phương

Khi ấy tôi ngồi tôi nối cả
Chốn cũ xa xưa với chốn đây
Tóc xanh năm ấy thành tóc bạc
Một kiếp nhân gian hơi ấm bay

18-1-2012

11 nhận xét:

HAT nói...

Mình thích bài này quá!
Đọc khổ thơ đầu cứ tưởng tượng ra cảnh của 30 năm nữa (Madame HY se trouve dans son jardin et tisse une toile :)). Những khổ thơ sau chạy gần về thực tai hơn. Rồi đến khổ cuối rơi trở lại tương lai 30 năm.

Lana nói...

ngồi nối, ngồi nối...
thôi mình không suy.

Đổi tông thơ rồi đây. Mà có hồn, HY ơi.

Tung H nói...

Thơ của chị HY có 1 nhánh riêng rất thích: những bài thơ đọc xong cảm nhận được 1 tình cảm cụ thể, cá nhân.

Nặc danh nói...

Thơ hay quá bác HY ơi ! Bác làm tôi lại muốn chạy lồng lên đi kiếm một nhà XB.

Đọc bài thơ có một cảm tưởng những sợi tơ đổi màu nối hoài không dứt, nối thời gian, nối tư tưởng, nối nỗi niềm riêng với "thân thương"...
LH

HY nói...

Nhánh riêng mà hẹp quá thì khó chảy ra biển rộng được nhỉ :)

HY nói...

Tâm trạng Tết xa quê đấy các bác ơi, có những mối nối trông vậy mà khó, nối rồi vẫn tuột vẫn hụt hẫng lại phải nối tiếp ạ.

Titi nói...

Chị nhớ VN quá ròi :-D

HY nói...

Đúng òi :)

HAT nói...

Tâm sự da diết, đúng là của người xa quê khi năm hết tết đến. Anh xin bài này về treo bên anh được không?

HY nói...

Vâng, anh Tuấn cứ lấy đi ạ :)

Hoàng Tử pé (HTp) nói...

Xin chào chị HY.
Em đọc blog anh Nhị Linh thấy trận đấu thơ ác liệt của chị dạo trước, thấy thích quá, bèn ghé nhà chị chơi. Nhân đọc bài này, thấy thích tiếp, nên còm men làm quen ạ. Lâu rồi mới lại được đọc thơ mà đem lại cảm giác trong sáng an lành vậy. :)
Chúc chị lại tiếp tục viết thơ.
HTp