Thứ Tư, 5 tháng 1, 2011

Những con sóng

Và cuối cùng ta sẽ nói thương nhau

Sau những thung lũng núi đồi của hiểu và không hiểu

Cả vực thẳm khác biệt tưởng chừng không qua nổi

Đã là ghềnh thác sau lưng ta chảy tiếp như sông

Những dòng sông xuôi ra biển mênh mông

Muôn con sóng reo vui tung bọt nước

Sóng tìm đến cánh buồm xưa ao ước

Đỏ chênh vênh tít tắp ở chân trời

Chuyện tình yêu như là giấc mơ thôi

Trang cổ tích đôi lần làm ta thao thức

Khúc nhạc du dương từ lâu đã dứt

Tiếng tơ lòng lan vòng sóng miên man

Sóng vươn ra những ước vọng chứa chan

Về một thế giới tốt lành và nhân ái

Không ai phải đau buồn sợ hãi

Vì những hàng rào bạo lực phi nhân

Người với người sống giữa mối tình thân

Tràn như nước san bằng muôn cao thấp

Những đốm lửa nơi biển đêm đã thắp

Sẽ sáng lên muôn dòng chảy chơi vơi

Sóng tìm về bè bạn giữa trùng khơi

Tay nắm tay ta hát lời biển lớn

Tình nguồn cội trong veo không chút gợn

Mang yêu thương từ sông suối về đây

Tiếng hát vang trên sóng nước lớn ròng

Lan xa mãi biển chiều nay lộng gió…

5-1-2011

47 nhận xét:

Nặc danh nói...

Thơ hay HY ơi ! Bài thơ này vui một cách nhẹ nhàng nhưng có một câu làm mình buồn, đố bác HY biết câu nào ?
LH

HY nói...

"Chuyện tình yêu như là giấc mơ thôi"
Phải câu đấy không bác LH? :)

Titi nói...

Hay quá chị ơi, dung dị và chân thành :-)

Tung H nói...

Bài này hay, chị :)

Nặc danh nói...

"Không ai phải đau buồn sợ hãi

Vì những hàng rào bạo lực phi nhân"

Chỉ là giấc mơ thôi, HY nhỉ

Nặc danh nói...

Thi sĩ hiểu tha nhân quá !
LH

Nặc danh nói...

Chữ "lên đầy" trong câu "Tiếng hát vang trên sóng nước lên đầy" nếu có thể thay được bằng một từ đồng nghĩa mà đắt hơn, với nghĩa "nước lớn", "lên ròng", "triều cường",... thì sẽ rất hay, nhưng mình cũng nghĩ chưa ra, có lẽ phải hỏi các bạn sống gần sông biển xem dân vùng đấy có từ nào như thế không. Vì như vậy mới đủ đối nghĩa cho câu biển lộng gió, và kết thúc bài thơ sẽ mở ra mênh mang hơn.
LH

HY nói...

@Titi: Cảm ơn Titi, chị đọc comment của Titi viết về ba dạng của tình yêu ở nhà Gauxx thấy xúc động trong lòng mà không tiện khen lúc hai bạn đang trao đổi, nhân đây cảm ơn Titi luôn vì đã viết hay thế.

@Tùng: hình như bài nào phải viết bằng trải nghiệm thật sâu thì mới được Tùng khen hihi, cảm ơn Tùng :)

HY nói...

@123hoang: tạm thời cứ mơ thế đã bác PV ạ.

@LH: tôi cũng muốn tìm một từ nào đắt hơn ở đó để thể hiện cảnh sóng nước tập trung dồn đến dềnh lên cao đầy như khi có tác động của mặt trăng mà bác nói là "nước lớn", nước "lên ròng" ấy mà chưa ra bác ạ, tôi đành tạm dùng từ "lên đầy" hiền lành như vậy.

Tung H nói...

"Nhìn cơn gió có còn thương mến cũ
Nắng ngang chiều, trông nắng vãn bên sông"

Cái này gọi là chỗ nào đồng bệnh thì tương lân thôi chị :)

Lana nói...

Bài thơ hay, và khác với HY 'lục bát' mình hay thấy :)

Nhưng đúng là hơi mắc câu 'Chuyện TY như là giấc mơ thôi', bởi bài thơ này không có tâm trạng của người bị tuột mất TY.

Nặc danh nói...

Mình tin chắc bạn Tung H cũng nghiên cứu văn chương. Bác HY được cả hai "chuyên gia" thích thơ như thế thì cũng nên nghĩ đến việc xuất bản thơ xem sao. Mình cũng đang nghĩ đến việc ấy đấy, chỉ đang tìm hiểu cách làm ở VN và đợi cơ hội thôi, khi nào bác HY cần thì sẽ có người viết "Lời mở đầu" nhé !

Ví dụ nhận xét đầu tiên là ở thơ văn của bác HY và bác Đàm Hà Phú có một thứ mà ở thơ văn VN hiện nay có vẻ thiếu, đó chính là cái mà bác Thiệp gọi là chữ "tình" đấy. Tình này không chỉ là tình luyến ái mà lớn lao hơn thế, trong đó có sự cảm thông, sự đau lòng, và cũng không đơn giản chỉ là những "lòng tốt nho nhỏ" (cũng lấy ý từ bác Thiệp).

Những câu hỏi của bác HY mình sẽ trả lời, bác HY cứ chờ chút nhé !
LH

sonata nói...

"Và cuối cùng ta sẽ nói thương nhau
Sau những thung lũng núi đồi của hiểu và không hiểu"
thật dễ thương với 1 người và người ấy cũng thật dễ thương khi "ghềnh thác" "đã sau lưng"

"Cám ơn tình yêu" !!!
;)

HY nói...

@Lana: Thanks chị, không hiểu sao em cứ "lục bát" một hồi lại muốn viết khác rồi lâu lâu lại muốn quay về "lục bát" :)
Hồi nhỏ em đọc truyện Cánh buồm đỏ thắm có cô bé A-xôn do được một ông già kể chuyện mà mơ ước về một con tàu cánh buồm đỏ thắm trên đoc có chàng hoàng tử đến đón cô đi, chuyện này làm em nhớ mãi nên em mới viết: "Sóng tìm đến cánh buồm xưa ao ước/ Đỏ chênh vênh tít tắp ở chân trời". Còn câu "Chuyện tình yêu như là giấc mơ thôi" thì chính em cũng hơi bị "mắc" Lana ạ ;)

HY nói...

@Bác LH: bạn Tung H là dân kiến trúc bác ạ, tuy vậy bạn đọc nhiều sách và hiểu biết rất nhiều thứ trong đó có văn chương nên nghe bác nói vậy tôi cũng rất phấn khởi (hihi). Vâng, bác cứ tìm hiểu đi ạ, tôi cũng không rõ việc xuất bản phức tạp như thế nào vì chưa chạm đến những việc ấy bao giờ :)

HY nói...

@Chị So: Cám ơn tình yêu! Cám ơn cuộc đời!
(Em cám ơn chị So :)

Tung H nói...

Các bác quá lời, em chỉ nói theo cảm nghĩ chủ quan thôi :)

HY nói...

Tùng: cho chị save cái link bài viết của Tùng về bài thơ trên ở đây, cảm ơn Tùng :)

http://loanhquanh.blogspot.com/2011/01/sau-nhung-thung-lung-nui-oi-cua-hieu-va.html

HwangNguyen nói...

Hành trình của sóng hả chị?

Nặc danh nói...

Comment của HwangNguyen hay quá nè !

Nặc danh nói...

Eureka ! Nghĩ ra rồi ! Chữ "lên đầy" thay bằng "lên dềnh" có được không ? Nghe hơi lạ tai nhỉ ? "Lên đầy" thì hiền lành đúng với tính cách bác HY hơn, nhưng như bác Thiệp nói, viết thơ văn phải có "bút lực", "khí lực", nên hiền quá thì bút lực hơi yếu nhỉ ?
LH

HY nói...

@HwangNguyen: đúng rồi đấy HN, hành trình của sóng hay nói rộng hơn là hành trình của nước :)

@LH: hình như nói "dềnh lên" thì thuận hơn là "lên dềnh" bác LH ạ. Và tôi cảm thấy từ "dềnh" nghĩa của nó cũng là "lên" cộng thêm "lên" nữa cho thêm chắc chắn cái sự dềnh lên thôi chứ cũng không phải là một từ "hoành tráng" lắm bác ạ, hay là ta thử suy nghĩ thêm bác nhỉ.

HY nói...

Bác LH ơi hay là dùng "cao dềnh" ?

Nặc danh nói...

Uh mình cũng không chắc chắn "lên dềnh" là ổn (nhưng "dềnh lên" thì không phải), suy nghĩ thêm vậy, đúng là mình muốn một từ "hoành tráng" hơn, hihi.
LH

Nặc danh nói...

hihihi, "cao dềnh" thì lại cầu kỳ quá, nó không hợp với phong cách của toàn bài, ối mình buồn cười quá !
LH

HY nói...

Bác cười gì đấy, có phải cười chuyện đàn ông không, hay bác là đàn ông đấy? :)

phulangsa nói...

Ôi mình la Lan Hương bạn của bác HY đây mà không nhận ra à ? (hihi) mình thường gửi comment dưới dạng nặc danh rồi ký tên ở dưới vì nó dễ hơn, vì khi đăng nhập còm cứ hay biến mất ngồi đánh lại rất cực! Xin lỗi nhé! Nói chung là từ "cao dềnh" rất là gợi cảm, có phải không ạ ?

HY nói...

Ấy không có gì đâu bác cứ comment cách nào bác thấy tiện thôi, tôi cũng bật cười vì thấy bác hài hước thật :P

Titi nói...

È, hôm nay mới đọc được lời khen của chị. Em cũng xúc động khi viết những dòng ấy, thấy vui khi chị cũng xúc động đồng cảm với em .
Cảm ơn tình yêu :-)

HY nói...

Cảm ơn tình yêu! :)

phulangsa nói...

Hôm nay mình đọc chuyện "Rạch Rập" của chị Tư, thử đề nghị bác HY một chữ nữa thay cho chữ "lên đầy" là "lên tràn" thì có được không ? "Lên tràn" thì hơi lên quá một chút so với "lên đầy", nhưng tình cảm thì hơi tràn một chút chắc cũng không sợ thừa !

Nhưng tùy bác HY thôi nhé, đừng tin các nhà "bình loạn" văn học quá (có ai đấy nói họ là những người không sáng tác được nên ghen tị với các nhà văn, nhà thơ !! ) Mình cũng nhận thấy một số bài thơ bác HY sáng tác lần đầu thì hay, sau khi sửa lại theo ý bạn đọc thì hơi bớt hay, ví dụ như bài "Tình phu phụ" chẳng hạn.

Thực ra chữ "lên đầy" không hề dở, mình đặc biệt thích chữ "lên" vì nó gợi ý nghĩ về nước lên một cách mạnh mẽ và liên tục, chính vì muốn giữ nó nên cứ lúng túng mãi, tuy nhiên "lên đầy" thì vần quá và hiền quá nên mờ nhạt đi, thì tiếc cho một ý hay lại ở cuối bài nên kết thúc chưa được "ngoạn mục". Nhưng biết đâu đấy, sự không hoàn hảo lại có vẻ đẹp của nó, mình khoái bình luận thôi, còn tùy bác HY nhé !

HY nói...

LH- "tuy nhiên "lên đầy" thì vần quá và hiền quá nên mờ nhạt đi, thì tiếc cho một ý hay lại ở cuối bài nên kết thúc chưa được "ngoạn mục"
""Lên tràn" thì hơi lên quá một chút so với "lên đầy", nhưng tình cảm thì hơi tràn một chút chắc cũng không sợ thừa!"

Bác LH nhận xét rất đúng, tôi thử thay từ "lên tràn" thấy "thông thoáng" hơn hẳn, nó lại thêm lợi thế điệp vần "an" với từ đầu câu tiếp theo: "Lan xa mãi...", nghe rất dễ chịu. Chỉ có một điểm tôi còn băn khoăn bác xem hộ luôn là trong bài trên đã có một từ "Tràn" trước đó ở câu "Tràn như nước san bằng muôn cao thấp", theo bác thì dùng lặp vậy có ảnh hưởng gì không ạ?

Bài "Tình phu phụ" lâu ngày tôi không nhớ đã sửa thế nào, để tôi tìm xem lại vậy.

phulangsa nói...

Bác HY ơi, rốt cuộc thì tại sao chúng mình lại không dùng chữ "lên ròng" nhi ? hihi.
Mình sẽ thích hai câu "Mang yêu thương từ sông suối về đây/Tiếng hát vang trên sóng nước lên đầy" trở thành "Gom yêu thương từ sông suối về đây/Tiếng hát vang trên sóng nước lên ròng".

Nhân tiện bác HY có một bài thơ về nỗi sợ mình cũng thấy hay lắm đấy, rất là "triết học" một cách đáng yêu!

Nặc danh nói...

theo tôi, tính từ "đầy" rất đẹp, chỉ động từ "lên" hơi hơi thô, khó thấy cái xao xuyến của sóng nươc và hồn người.

"dâng" thay "lên" thì sao?

@LH: "ròng" là động từ. Ròng - rong(tiếng nbộ) = lên - xuống.

HY nói...

Cac bac cu thao luan di a, toi cung hoi hoang mang :)

phulangsa nói...

Hihi, nếu bác HY còn muốn nghe thì mình còn "thảo luận" hoài, chỉ sợ làm bác HY chán quá với cái vụ "lên dềnh" và "xuống ròng" của mình thôi!
Cám ơn bác Chu Nam Cuong, tôi hiểu ra rồi, thảo nào cứ hơi băn khoăn không dám dùng "lên ròng", hóa ra là do mình không nắm rõ nghĩa nó. Đó là vì trong bài hát "Anh ở đầu sông" có một câu tôi nghe ra là "Để bìm bịp kêu con nước lên ròng", nhưng hình như đúng ra là "con nước lớn ròng", chẳng biết có phải không ? Vậy là bìm bịp kêu khi nước xuống ? Còn bác Đàm Hà PHú thì nói "Bìm bịp kêu nước lớn anh ơi"! Ôi ôi, chắc phải hỏi chị Nguyễn Ngọc Tư.

HY nói...

Bác LH, tôi đọc thảo luận của các bác về cách dùng từ thế này rất thú vị, vì hiểu thêm được sắc thái ngữ nghĩa của từ. Nếu mà rỗi thể nào tôi cũng nhảy vào phân tích nọ kia dài dòng nhưng đợt này tôi bận quá nên chủ yếu đọc các bác thôi ạ.
@Chu Nam Cuong: "dâng" hay hơn "lên" bác ạ, nhưng tôi cảm thấy sự chậm rãi từ từ và ít chuyển động sóng hơn "lên", từ "lên" dốc hơn vì có lên sẽ có xuống. Tuy vậy tôi nghĩ "dâng" có cái hay riêng của nó mà "lên" ko có được.

phulangsa nói...

Bác HY phân tích thơ làm tôi cũng nể luôn vì bác có sự nhạy cảm của nhà thơ, kể cả sự nhạy cảm đối với ngôn từ.
Tất nhiên từ "dâng" cũng rất là hay nhưng tôi đồng ý với bác HY, nó gợi nên một sắc thái khác, vốn không phải là sắc thái ban đầu của bài thơ này. Thế mà thi sĩ chỉ vì bí từ mà phải đổi cả ý đi thì thẹn quá hihi!!
Còn từ "lên" thì không dở đâu bác Chu Nam Cuong ơi ! Nó tạo nên một điểm nhấn về sự mạnh mẽ ngầm khiến tôi rất thích.
Bây giờ để tôi suy nghĩ uốn lưỡi bảy lần rồi tôi sẽ chạy sang tham kiến chị Tư.

phulangsa nói...

Tôi vẫn chưa kịp đi hỏi chị Tư, nhưng đọc lại "Rạch rập" thì thấy chị ấy nói "mấy con bìm bịp còn đem rải tiếng kêu rầu rĩ lên mặt sông đang đầy" và "nước lớn tràn bờ, ròng phơi bãi".

phulangsa nói...

Nhân dịp Năm mới Tân Mão, xin chúc bác HY và gia quyến một năm an khang, thịnh vượng, công tác tốt, mọi dự định kế hoạch đều thành công tốt đẹp, riêng bác HY thì tiếp tục sáng tác với cảm hứng dồi dào những bài thơ rất hay và giàu cảm xúc.

Tôi đã chạy sang hỏi chị Tư về vụ nước "lớn ròng", bây giờ thì mình sẽ chờ chị ấy trả lời nhé.
Thân mến,
Lan Hương

HY nói...

Cám ơn bác LH rất nhiều vì sự động viên nhiệt tình của bác trong thời gian qua. Chúc bác LH và gia đình sang năm Mới mạnh khỏe, hạnh phúc, bình an và thành công!

phulangsa nói...

AU LECTEUR CRITIQUE. ÉPIGRAMME

Critique qui fait l’esprit fort
En matière de fouterie,
Ne t’estonne point, je te prie,
De trouver foutre icy d’abord.
J’aymerais mieux mourir de rage
Que d’avoir dedans mon ouvrage
Malicieusement laissé
Aucun mauvais exemple à suivre,
Mais puisque nos ayeux pour nous faire survivre
Ont foutre sur foutre entassé,
Je puis bien commencer mon livre
Par là où le monde a commencé.
Claude Le Petit

Cho bạn đọc nhà phê bình. Thơ trào phúng

Hỡi nhà tư tưởng lớn chuyên về giao hợp,
Xin ngài đừng ngạc nhiên khi thấy
Ở đây trước tiên là tinh dịch
Tôi sẽ thà chết vì điên giận
Còn hơn là không tinh quái để lại được
Tấm gương xấu nào cho người đời bắt chước
Nhưng bởi vì tổ tiên ta, để khiến chúng ta sống còn,
Đã chồng chất biết bao là tinh dịch,
Nên tôi rất có thể bắt đầu cuốn sách của mình,
Ở nơi mà thế giới đã bắt đầu !

(Hihi số lượng từ vựng tục của tôi còn hạn chế quá nên dịch bài này rất vụng)

phulangsa nói...

Cảm ơn bác HY về lời chúc đầu năm mới, nhưng chính tôi cũng phải cảm ơn bác vì đã tạo ra được một bầu không khí rất thơ và rất tình thật là hiếm thấy, làm tôi thích lắm!

HY nói...

Bài thơ trào phúng trên vui thật, nhưng cũng có ý tứ sâu xa về những điều nhà văn muốn viết ra và hơi giễu cợt bạn đọc phê bình vì sự chỉ trích có thể có của họ (chắc bác này cũng bị phê bình nhiều rồi hay sao). Vì tính chất trào phúng nên bác dịch thế này cũng hay nhưng hơi nghiêm túc, giá bác dùng vài từ kiểu tnxm thì nghe nó "bốc" hơn, trào phúng hơn bác ạ. Nhưng nói chung thì đọc cũng ok lắm rồi. :)

phulangsa nói...

Tôi chạy sang tnxm nhòm ngó tìm tòi rồi, nhưng bọn thanh niên rửng mỡ ấy vẫn còn thẹn thùng lắm, có vài ba từ tục xài đi xài lại hoài, nhiều khi lại còn để dấu * để cho mình chúng nó hiểu còn mình thì chịu sầu luôn, bí quá hihi ! Tôi đang có một bài rất chiến mà chịu không dịch được (phải dịch cho nó "ròn", như lời bác Chu Nam Cuong ấy, thì đọc mới "bốc", hihi)

Về chuyện bí từ thì về vụ "lên đầy", tôi chờ một hồi lâu không thấy chị Tư trả lời, nhưng đọc bài "Rạch rập" của chị ấy và bài "Di sản" của anh Đàm Hà Phú thì đều thấy nói đến "nước lớn/con nước lớn", "ròng", "con nước giựt ròng", hay "con nước lớn ròng" như trong bài hát về dòng sông Vàm cỏ đông (chắc hẳn có nghĩa là nước lên rồi xuống, nên cũng hơi đoán ra bìm bịp kêu khi nào !!!)

Báo cáo lại kết quả tìm kiếm cho bác HY biết, còn tùy bác quyết định nhé !

HY nói...

Cảm ơn bác LH, theo tôi thấy thì chính bác là người đem đến những bài thơ hay và những bình luận văn chương thú vị ở blog này :)

Về vụ "lên đầy" thì tôi thấy thay bằng "lớn ròng" có lẽ hay ạ.

phulangsa nói...

A tôi thấy là bác đã thay "lên đầy" bằng "lớn ròng", vậy là thi sĩ vì bí từ nên đã đổi ý, hihi.

Nhưng tôi thích đấy, tưởng tượng nước lên rồi lại xuống một cách mạnh mẽ ào ạt, và tiếng hát lan xa ra biển khiến tôi có một cảm giác rất lạ, giống như "cảm giác mạnh" ấy.

Đoạn kết này làm tôi nhớ đến một câu truyện cổ tích trong tập "Chuyện cổ Đông dương" (tôi đọc bản tiếng Pháp, les contes d'Indochine). Chuyện nói về 9 chị em xinh đẹp lấy vua (Campuchia), rồi bị một mụ phù thủy làm hại. Sau này một hoàng tử duy nhất còn sống sót đã tìm đến nhà mụ phù thủy, lấy con gái mụ và tìm được bảo bối của mụ để cứu mẹ và các dì của mình. Khi hoàng tử chạy trốn khỏi nhà phù thủy, con gái mụ đuổi theo và mỗi lần gần đuổi kịp, chàng lại ném về phía sau một bảo bối để cản đường. Bảo bối cuối cùng tạo nên một hồ nước lớn (là Biển hồ ngày nay). Con gái phù thủy chết đuối và hồn nhập vào hồ nước. Sau khi đã cứu mẹ và dì rồi thì hoàng tử đến bên hồ và hóa thành một cây đa soi bóng xuống mặt hồ. Truyền thuyết kể rằng mỗi năm, đến mùa nước lớn, nước âu yếm dâng lên ngập đến tận cành cây cao nhất.