Thứ Hai, 5 tháng 7, 2010

Có những con đường rất nhỏ
Em đi lòng trải thênh thang
Có khoảng thời gian rất mảnh
Đời nghiêng vai rớt vội vàng

Tình yêu như cơn gió núi
Thổi qua bao vực bao đèo
Chiều nay cập vườn yên tĩnh
Hiền hòa trong lá đua reo

Gió ru bàn tay dầu dãi
Ru mái tóc đen thôi mầu
Có giọt ru nào lặng lẽ
Mặn mòi gánh cả xanh sâu.

5-7-2010

9 nhận xét:

Lana nói...

Có khoảng thời gian rất mảnh
Đời nghiêng vai rớt vội vàng/ Có giọt ru nào lặng lẽ, Mặn mòi gánh cả xanh sâu.

Lana nói...

Chưa viết xong lỡ gửi,

Lana định nói: Hình ảnh, ngôn từ đắt quá. HY đúng ra phải là nhà văn/ nhà thơ mới phải.

Nặc danh nói...

Một tình iu tuyệt vời, hạnh phúc trong vô tư và an nhiên.
Thỏa mãn nhưng thật thoát phàm,
Bài thơ đẹp lắm! :)

A Friend nói...

Wow! Thỉnh thoảng cho fans thưởng thức thêm nhé. Nói tới "fan": trời nóng quá xá, Ottawa thì sao?

HwangNguyen nói...

Tuyệt đỉnh.

HY nói...

Chị Lana ơi có những lúc em cảm thấy cuộc sống trôi rất nhanh, có những cảm xúc gói ghém bao nhiêu đoạn đời, em muốn viết ra cứ như thể nếu không thì tất cả sẽ bay đi hết chẳng còn lại gì chị ạ. Hình như viết ra rồi em cũng thấy nhẹ nhõm hơn, cảm ơn Lana động viên em :)

HY nói...

Chu Nam Cuong: khi đi trên những con đường nhỏ giữa cây cối mình cũng thường cảm thấy dễ chịu, hạnh phúc bạn ạ, thanks CNC ;)

HY nói...

A Friend: Ottawa tuần này cũng nóng khoảng 30 oC bạn ạ :)

HY nói...

HwoangNguyen: cảm ơn em dù chưa được như em khen :)