Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2009

Vài thực tế

1. Tháng cuối năm, tuyết rơi nhiều, lái xe dễ bị trượt. Cảm giác ngồi trong xe ấm dễ chịu trong khi bên ngoài gió lạnh, tuyết bay lất phất. Lái xe đi trong tiếng nhạc nhè nhẹ và tiếng hai bố con nói chuyện rầm rì phía sau. Vừa chú ý đi cẩn thận vừa tận hưởng cảm giác ấm áp hạnh phúc. Cuối tuần đi ra ngoài mua bán một chút bao giờ cũng thấy vui vẻ sau cả tuần lab và thư viện.

2. Một tập bài hữu cơ phải chấm để trả, ngại thật. À, buồn cười có bạn last name Champagne, một bạn khác thì là Burns :P

3. Viết lục bát có lúc mình nhớ đến trò chơi rải gianh, có một số hòn sỏi cứ lật tay qua lật tay lại, sỏi viên còn trên tay viên rơi xuống đất, mình cứ chơi mãi như thế đến khi những viên sỏi nhẵn bóng. Mình hồi bé thuộc dạng mải chơi (con út được bố mẹ và anh chiều) rải gianh, ô ăn quan, chuyền chắt, dây chun, dây thừng mải mê cùng với lũ trẻ con ở dãy nhà tập thể. Nhiều khi chúng nó bị bố mẹ gọi về gần hết chỉ còn một hai đứa chơi với nhau, kể cũng buồn so với khởi đầu đông vui tấp nập. Bây giờ thỉnh thoảng vào chơi ở diễn đàn lại nhớ cảm giác chơi với bạn hồi xưa, trưa đông chiều vắng...

4.
Rồi một ngày tuổi cộng thêm chữ tác
Trông vườn cây xao xác nắng ngả chiều
Ngó gương giật mình giữa xanh tóc phiêu diêu
Một sợi bạc ánh lên màu tinh quái...

Cuối cùng thì mình cũng gói ghém được vài điều vào cái tuổi bốn mươi (nghe sợ nhỉ) của mình. Mình đã quen dần với nó trong sự lờ tảng buổi đầu, âu sầu buổi giữa, lần lữa buổi sau, hơi đau buổi cuối và vui vẻ một hơi nốc cạn vào buổi chót. Thật thà vào tháng cuối năm này là mình cũng quen quen rằng mình đã pho-ti còn cái hồi mà sinh nhật từ tận giữa năm thì kệ bố cu cứ chèo kéo đi cụng ly nhà hàng, mình cứ lờ văn tảng. Hôm nọ có bạn sinh năm 87 hỏi thăm "bạn Yến" mình có tí choáng nhưng trấn tĩnh được ngay, đấy các bạn thấy không, bốn mươi vào nó có khác :)
Tiếng Việt công nhận là hay thật, tuổi mà nhiều thì thành tuổi tác, tương tự tiền già thì tiền bạc, rơm già rơm rác... vv... nói vậy để các bạn chưa đến tác, rác vui vẻ mà hưởng thụ cuộc sống nhé! (j/k)

Tự comment: phần 4 tâm sự hơi dài hihi

12 nhận xét:

Nặc danh nói...

Uì, công dân toàn cầu đâu ai tính tuổi, bạn hết chit thằng tây nào đúng không hử bạn."Một sợi tóc bạc..." hay "một sợi tóc xanh sót lại lòng tươi trẻ" đâu khác nhau hihihi.
Mình bị ngọng, sửa hoài nhưng thỉn thoảng vữn bị.
Xin lỗi.

HY nói...

Có gì đâu, mình nhắc cho vui :)
Cảm ơn bạn động viên cái tóc bạc :P

Khuê Việt nói...

Nên chú ý vào thực tế số 1 chị ạ. ;)

HY nói...

@Khuê Việt: ...để tránh tai nạn giao thông và một vài thứ khác phải không? Một lời khuyên rất thực tế! ;)

today20 nói...

Bạn KV chú ý vào thực tế số 1 ngay đi ;) tớ đã book xong cả vé và khách sạn để đi ăn chỗ bạn rồi đây ;)

Tung H nói...

Già là khi người ta không thể tiếp thu cái mới, không thể thay đổi được nữa.

Theo em nghĩ con người ta có tuổi đo bằng năm tháng, tuổi sinh học và tuổi xã hội. Già lão thì chán. Già dặn thì quý.

sonata nói...

hề hề, một khi đã là con út thì dẫu "đầy đầu tác rác bạc, vẫn được nhiều yêu chiều ..." mình vẫn được chị mình vò khăn lau mặt cho đấy ;)

HY nói...

@Chị So: em nghe chị So nói em sướng quá, trúng phooc tâm lý con út luôn hihi

@Tung H: trong lúc phải lựa chọn để trở thành "già lão" hoặc "già dặn" thì mình thú thật là mình vẫn cứ thích ngó về tuổi trẻ :P

Các bạn Today, KV đã chuẩn bị các hoạt động để đón chào mùa Giáng sinh rồi cơ à? :)

Unknown nói...

40 đâu phải là già, cũng chưa nên nên thêm chữa tác vào cho nó "thực tế" quá bác ah.

Ngó lại, mình cũng gần đến chỗ bác rồi

HY nói...

Tôi tự cười mình cho vui đấy mà :P

Hóa ra bác còn trẻ thế à :)

today20 nói...

Các bạn đã chuẩn bị hoạt động để chia sẻ với cuộc đời sang trang của bạn KV chứ :p

HY nói...

Ôi, thật là một sự kiện lớn, thảo nào bạn KV không có thời gian để viết blog kể từ đợt "nụ tầm xuân" :)