Mùa thu đến mùa thu se sắt lạnh
Em đợi gì ngoài buốt giá mùa đông
Con đường cũ không cũ hơn được nữa
Gượng làm duyên bằng đám lá rực hồng
Em đợi gì ngoài buốt giá mùa đông
Con đường cũ không cũ hơn được nữa
Gượng làm duyên bằng đám lá rực hồng
*
Hoa tung rũ, cỏ vội vàng xanh nốt
Ngỗng xếp hàng rục rịch chuyến bay xa
Thu vừa đấy mà đã như sắp hết
Chợt hoang mang như một kẻ không nhà
*
Hoa tung rũ, cỏ vội vàng xanh nốt
Ngỗng xếp hàng rục rịch chuyến bay xa
Thu vừa đấy mà đã như sắp hết
Chợt hoang mang như một kẻ không nhà
*
Bước qua, bước qua một mùa thu nữa
Em vẫn bồn chồn dễ vỡ mong manh
Lại đan áo như đan niềm hy vọng
Một mùa đông ấm áp yên lành.
***
HY
14-9-2008
5 nhận xét:
@2Ti: Anh xã thỉnh thoảng vẫn vào xem và tủm tỉm cười không khen hay đâu 2Ti :)
@Too Much: nhớ thu HN chỉ hơi se lạnh thôi, thu bên này thì rét, đúng là không nhà thật em ạ :(
Không hiểu sao thơ tháng 9/08 mà lại có cái vẻ ngây thơ như năm 98 vậy nhỉ? :P
Có một câu hay nhưng “cũ không cũ hơn được nữa” là “Chợt hoang mang như một kẻ không nhà”…
@NamGiang: "Không hiểu sao thơ tháng 9/08 mà lại có cái vẻ ngây thơ như năm 98 vậy nhỉ? :P "
-----
"Gượng làm duyên..." ma` :P
Anh nhà có bit chị làm thơ hay như thế này không nhỉ :) ?
nhớ mùa thu Hà Nội :(
"Chợt hoang mang như 1 kẻ không nhà" => rõ là k nhà còn gì nữa c nhỉ :(
Đăng nhận xét