Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2008

Đa cảm


http://farm3.static.flickr.com/2388/2395013023_a155f5527a.jpg

Entry này mình viết để trần tình.

Những khi tâm trạng mình hay vào blog viết nhảm nên nhiều entry đượm màu thê thảm, quả thực rất là phản cảm. :)

Hôm trước bạn Cà rem đã comment là mình: "bị cái bịnh ưu suy tư và đa sầu, đa cảm..."

Bạn Minh Hoàn là bạn hồi cấp 3 của mình hôm nọ cũng gửi thư cho mình: "Yen oi ! Sang nay bon tre con nha to ngu ngoan , cho me di lang thang vao vuon nha Yen ....To van nghi la Yen hoc gioi nhat khoa , nhung khong bao gio nghi Yen la nguoi da cam va mieu ta su da cam cua minh thanh cong den the !!!"

Em Thắng cũng có lần quick comment nhắc mình: "Thơ chị viết sao toàn buồn thế, viết thơ để mạnh mẽ mà tiếp tục bước chứ ạ."

...vân vân và vân vân...

Thế nên mình mới nghĩ là có khi mình đã quá lạm dụng cái blog này để viết những thứ thực là èo uột. Dở một nỗi là bình thường vui vẻ thì còn mải yêu chồng chăm con, lo công việc, học hành ở ngoài đời không có thời gian mà blog. Những khi mệt mỏi buồn bực, công việc ậm ạch, chồng bận việc chồng, con lo chơi trò của con, mới ngồi một mình nỉ non với blog được ạ. Thêm nữa là dạo này đọc tin trên mạng về VN thấy vừa lo vừa buồn, bồn chồn khó tả... nên cũng không viết sao cho vui được.

Nếu các bạn đọc blog mình chỉ thấy một con người đa sầu đa cảm yếu đuối dặt dẹo thì quả thực là mình muốn thanh minh một chút. Nhưng nghiêm túc mà nói thì mình cũng nhận ra là mình cần phải thay đổi, thay vì những nỉ non thì cần có những suy nghĩ tích cực hơn. Mình sẽ cố gắng.

P/S: cái bài thơ Buồn hôm trước mình làm sau khi mình đọc tâm sự của một bạn gái trên tnxm, bạn dần dần thoát ra khỏi nỗi buồn về chuyện tình yêu, ý của mình trong bài thơ là nếu bạn đánh rơi nỗi buồn thì đó là điều tốt lành, vì nó rất ảnh hưởng tới tim, óc, gan, dạ dày...tóm lại là đến sức khỏe của bạn.

(Ảnh từ làng Ven do bạn Phá kiếm về ạ)

12 nhận xét:

Thang nói...

Cuộc sống ai cũng trải qua những nỗi buồn, nước mắt! Ngày xưa em thích một cô bé và bị cô bé chê là anh yếu đuối, em trả lời trên đời chỉ có 2 người làm anh yếu đuối, một là mẹ anh, hai là người anh yêu!
Đúng là cuộc sống này còn nhiều điều thật buồn, đi ra mới thấu hết nỗi buồn về đất nước mình. Nhưng mình yếu đuối để nhìn kẻ bất lương nhởn nhơ thì thật là trái khoáy! Lịch sử ghi tên anh hùng cho đời sau khen ngợi nhưng cũng ghi danh những kẻ tiểu nhân để đời sau chê cười! Thật là khó để làm được một cái gì cho đời đúng không chị?

Haimen nói...

em yêu thơ của chị, và em thấy qua thơ 1 người phụ nữ rất dễ thương, ko hề nghĩ chị đa sầu đa cảm gì cả, trái lại rất phục một người đi về khoa học tự nhiên như chị mà có một tâm hồn lãng mạn dễ thương mãi mãi như vậy, chị cứ là chị đừng thay đổi gì cả nhé !!!

ThuNguyen nói...

Tôi không tán thành Yến trên Entry này.
Bởi chủ yếu Blog của Yến là thơ. Thơ thì phải thật phải đánh đô0jng tâm can của ngươdfi ta từ rung động chinsh tác giả, như vậy tác giả trươcs la cho mình sau la chia se cùng người. Những bài thơ hay phầnnhiều l;à buồn Có lần tôi noí chuyện với H Cầm, ông nói, đại , ý, thơ buồn hả, buồn nên mới thơ, thơ buồn thường hay . Hay víao ngẫm nghĩ tôi thấy, cái đẹp làm ta xúc động. Thơ buồn,. noíthật rung cảm trái timngười khácnên hay.
Tôi van hoàn toàn khôngh thích thơ mới của Yến. Yếnthích hợp vớ dân ca , lục bát..dường như đó là gốc củaYến.
nHUNƯG BÀI GẦN DÂY LỤC BÁTBÀI NÀO CUNG HAY Nhuần NHỊ CHAO CHÁT BUÔN.
tÔI THÍCH.

hoaianh nói...

em thi thay cung may la co blog de chua nhung thu da sau da cam the chu khong lai tuon vao thi nghiem thi ... thoi roi khoa hoc dinh cao :P
A ma doc cai giai nghia bai tho cua chi ve tim gan lai thay buon cuoi, hihi, tum lai la trong sau xa nha khoa hoc HY thi co mot tam hon da cam HY, va trong tam hon da cam nay thi ve ban chat van rat la ... khoa hoc.

Minh Khánh nói...

Đa cảm chứng tỏ là người giàu cảm xúc.
Nhưng đừng có để đa cảm làm ảnh hưởng đến tinh thần của mình nhé bạn!
:)

Quỳnh Vy nói...

HY ơi!
Tấm ảnh này hay lắm.
Bình yên nha bạn.

FR nói...

Thật tình là mình ko thấy có gì phải "trần tình" cả. Mình thế nào thì cứ đúng là mình như thế. Cũng đừng mong mọi người hiểu mình (vì ai may mắn lắm thì cũng chỉ có rất rất ít người hiểu và chia sẻ mà thôi).
Mình cứ sống thế nào mà cảm thấy happy, nhẹ nhõm, và ko ảnh hưởng đến người khác là ok rồi.
Bạn HY là người cực kỳ tốt bụng và chân thành đấy, bạn mến ạ :) Cứ thơ thẩn đi thôi, tớ đây có muốn viết thơ cũng chẳng viết nổi! Bạn tớ nó gọi tớ là "thớt nghiến", thế có buồn ko hihihi.

Tung H nói...

Đúng ra là chị HY dễ đồng cảm với những người đa sầu đa cảm và có khả năng thoát ra thành thơ.
Những bài gần đây có độ chín khác hẳn :)
Chính ra nếu có vấn đề thì đầu bên kia của cán cân tinh thần mới đáng lo chứ :D

Too much love will kill you nói...

:) thơ c HY hay mà,e thấy chả sao hết

Cà rem nói...

mí vị này toàn xúi dại chị giáo hông nhe.
ghiền blog nè-->bịnh ghiền (ghiền là khổ hè, tất nhiên loại trừ 'ghiền chồng con'), bịnh mắc nói nè (hổng nói để bụng có kiến cắn khó chịu-->bịnh bà tám), hay đọc tin nè (thường thường, tuyệt đại đa số các tin người ta đọc hổng có ăn nhậu gì tới đời sống của họ cả-->hổng đọc có sao hông? ! có, phải đọc mới được...hè hè) là mí cái hổng tốt đâu nhe.
hì...tl có phải bị bịnh anti-internet, anti-media,anti-blogging hông mừ nói dzị dzợ? Đúng, hông cãi..hì

2Ti nói...

Chị Yến nghĩ thế nào thì viết thế. Khi nào chị vui, thơ cũng tự khắc sẽ rạng rỡ , lúc đó cố viết buồn cũng không được í. Hi hi...

Quỳnh Vy nói...

Có một lần lâu rồi, mình comment bên nhà thầy Vied Bi bằng những câu thơ thẩn.
Bạn Codet cũng comment "bạn HY đâu rồi?"
hihi
Chứng tỏ thơ của bạn HY cũng xịn lắm à nhen!