Thứ Ba, 9 tháng 10, 2007

Khóc người con mắt héo gầy...

(Tưởng nhớ Bùi Giáng)

*

Niềm tương ngộ, cuộc trùng phùng

Hương bay hút gió muôn trùng bể dâu

Ngắm nghe trời muộn đất sầu

Nhân tâm bạc tựa mái đầu trắng lau

Cội nguồn đã tái tê đau

Trông muôn phù phiếm nhĩ nhàu cỏ cây

Khóc người con mắt héo gầy

Có ai sực tỉnh một ngày tiếc thương…

***

7-10-2007

HY

Không có nhận xét nào: