Thứ Tư, 31 tháng 10, 2007

Thư gửi thầy giáo của con trai - Abraham Lincoln

Kính thưa thầy...

Con tôi sẽ phải học tất cả những điều này. Rằng không phải tất cả mọi người đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật. Nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết: cứ mỗi một kẻ vô lại ta gặp trên đường phố, thì ở đâu đó, sẽ có một con người chính trực; bên cạnh một chính trị gia ích kỷ, sẽ xuất hiện một nhà lãnh đạo tận tâm.

Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cứ mỗi một kẻ thù ta gặp ở nơi này thì ở nơi khác ta lại tìm thấy một người bạn. Bài học này sẽ mất nhiều thời gian, tôi biết; nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu hiểu rằng một đồng đôla kiếm được do công sức lao động của mình bỏ ra còn quý giá hơn nhiều so với năm đôla nhặt được trên hè phố...

Xin hãy dạy cho cháu cách chấp nhận thất bại và cách tận hưởng niềm vui chiến thắng. Xin hãy dạy cháu tránh xa sự đố kỵ. Xin dạy cho cháu biết được bí quyết của niềm vui thầm lặng. Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác là những kẻ dễ bị đánh bại nhất...

Xin dạy cho cháu biết đến thế giới kỳ diệu của sách... nhưng cũng để cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về sự bí ẩn muôn thuở của cuộc sống; đàn chim tung cánh trên bầu trời, đàn ong bay lượn trong nắng, và những bông hoa nở ngát trên đồi xanh.

Ở trường, xin thầy hãy dạy cho cháu biết chấp nhận thi rớt còn vinh dự hơn gian lận khi thi. Xin hãy tạo cho cháu có ý kiến riêng của bản thân, cho dù tất cả mọi người xung quanh đều cho rằng ý kiến đó là không đúng...

Xin hãy dạy cho cháu biết cách đối xử dịu dàng với những người hoà nhã và cứng rắn đối với những kẻ thô bạo. Xin tạo cho cháu sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chạy theo thời thế.

Xin hãy dạy cho cháu biết phải lắng nghe tất cả mọi người nhưng cũng xin thầy dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì nghe được qua một tấm lưới chân lý để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp mà thôi.

Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười khi buồn bã... Xin hãy dạy cho cháu biết rằng không có sự xấu hổ trong những giọt nước mắt. Xin hãy dạy cho cháu biết chế giễu những kẻ yếm thế và cẩn trọng trước sự ngọt ngào đầy cạm bẫy.

Xin hãy dạy cho cháu rằng có thể bán cơ bắp và trí tuệ cho người ra giá cao nhất nhưng không bao giờ được để cho ai ra giá mua trái tim và tâm hồn của mình.

Xin hãy dạy cho cháu biết ngoảnh tai làm ngơ trước một đám đông gào thét... và đứng thẳng người bảo vệ lẽ phải.

Xin hãy đối xử với cháu dịu dàng nhưng đừng vuốt ve nuông chiều cháu, bởi vì chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên những thanh sắt cứng rắn. Hãy giúp cháu có can đảm biểu lộ sự thiếu kiên nhẫn và có đủ kiên nhẫn để biểu lộ sự can đảm.

Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cháu phải luôn có niềm tin tuyệt đối vào bản thân bởi vì khi đó cháu sẽ luôn có niềm tin tuyệt đối vào nhân loại.

Ðây quả là một yêu cầu quá lớn, tôi biết, thưa thầy, nhưng xin thầy cố gắng hết sức mình... con trai tôi là một cậu bé tuyệt vời.

Am thanh va cam xuc

Thấy câu hỏi này ở blog Lê: "Âm nhạc chuyển tải cảm xúc tới người nghe như thế nào?", toi muốn trả lời nhưng e rằng những ý nghĩ miên man của mình sẽ làm cho câu trả lời không cô đọng tập trung và có giới hạn cụ thể được nên đành viết ra một cách lộn xộn ở đây, về âm thanh và cảm xúc.


Bởi vì co cảm xúc khi nghe nhạc là rất phổ biến voi con nguoi nên cần đi ngược ngọn nguồn để biết mối quan hệ giữa âm nhạc và cảm xúc. Nhưng trước âm nhạc hẳn phải nói đến âm thanh.


Tự nhiên tôi nhớ đến hồi xưa học năm thứ nhất đại học, lớp chúng tôi đi rừng Cúc Phương chơi 3 hôm. Rừng Cúc Phương ai đến thì biết là âm u, có cây Chò ngàn năm, có núi, có suối, có Động người xưa...
Điều mà tôi đặc biệt nhớ trong chuyên đi đó là những âm thanh trong rừng mà tôi nghe được, phong phú vô cùng.
Ở trong động thật lâu, nhắm mắt lại, và tưởng tượng rằng mình là một con vượn người, mở mắt ra bước ra khỏi động và bừng tỉnh trước ánh sáng cùng âm thanh.
Buổi sáng sớm mặt trời lên sẽ là tiếng chim ríu ran êm đềm, tiếng thú giác hoan hỉ. Những con chim rủ nhau đi kiếm mồi, những con chim tìm thấy trái cây chin ngon ăn được, những con chim đực nắn nót giọng hót gọi chim cái. Trong rung co tieng gio rung cay nhe nhe. Tieng suoi chay roc rach, tieng ca quay nuoc...Tất cả hòa vào nhau thành khúc nhạc bình yên.

Con vượn hẳn là đã nghe thấy dấu hiệu của một ngày mới an hòa, phải chăng nó cũng sẽ dần dà cảm nhận và thích thú âm thanh đó?
Khi xuất hiện thú dữ, những cành cây gẫy răng rắc, tiếng chim nháo nhác báo nhau thoát thân, tiếng chân thú chạy gấp gáp. Con vượn chắc cũng nghe thấy để mà lo sợ chứ, đó cũng là cảm xúc. Khi trời mưa bão sấm chớp, tiếng thác đổ, tiếng động đất, tiếng đám cháy rừng, hẳn cũng đã có lần ông cha nó và nó nghe được mà hoảng hốt, mà tìm nơi ẩn nấp...
Có lẽ đầu tiên âm thanh là tín hiệu cho sự an toàn hay nguy hiểm. trong sự an toàn có nỗi vui mừng và trong nguy hiểm có sự sợ hãi.
Còn nỗi buồn ưu tư thì sao?
Như?ng khi nằm trong hang nhìn trời mưa ảm đạm ngoài xa, những khi chiều tà tiếng chim rừng về tổ, có điều gì đó mà con vượn kia đã cảm nhận được, đấy phải chăng là nỗi buồn của chúng ta sau này khi nghe tiếng nhạc chậm rãi như mưa rơi, như chiều xuống...

(Ô, định viết tiếp nhưng mà phải đi nấu cơm rồi, thôi cứ thế này vậy, chắc là đã nói được ý chính rồi hay sao ấy.)

Thứ Hai, 29 tháng 10, 2007

Dragon Boat Festival

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Hôm đấy là ngày 14-7-2007, chúng tôi tham gia cuộc đua thuyền rồng do thành phố tổ chức. Một ngày mưa rét âm u với những kỷ niệm khó quên. Ảnh này chụp chiều ngày hôm trước, nắng hửng lên một chút khi cuối chiều trong lúc trời vẫn mưa lấm tấm.

Cùng lúc ấy diễn ra lễ khai mạc có biểu diễn múa rồng và sư tử của một tổ chức văn hóa Hoa kiều từ Toronto về. Lúc xem họ biểu diễn tự nhiên tôi cảm thấy rất xúc động, chảy nước mắt, như có một mối liên hệ gần gũi nào đó với quê nhà.

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Hôm sau là ngày đua thuyền, những ảnh tiếp được chụp trong ngày hôm sau. Đội chúng tôi, có tên là Masters of the University, đã vượt qua ba lần thi về nhất ở vòng cuối. Có rất nhiều đội thi, đội chúng tôi nằm trong số có huy chương, điều đó có phần may mắn, tuy vậy, nó cũng là kết quả của những ngày tập luyện trong kỷ luật, đoàn kết và nhiều nhiệt tình, hưng phấn với sự chỉ huy tuyệt vời của thầy G. khoa Sinh.

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Kỷ niệm về ngày hôm đó: một ngày đầy ắp, có khi đói, có nhiều khi rét, có khi mệt thở hụt hơi, mắt nhòa nước mà tay vẫn chèo miệt mài, trên trời mưa lạnh, nước sông thì ấm, tim đập thình thịch theo tiếng hô nhịp chèo...một, hai, ba... go, go, go, thuyền đi, đi, đi... Trên bờ thì rét run cầm cập mà lên thuyền thì máu chảy rần rật trong huyết quản, chỉ nghĩ đến một điều duy nhất, chèo đi, chèo đi theo đúng nhịp hô, đẩy nước mà đi, go, go, go...

Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2007

Killarney (I)

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

...

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Ảnh bọn tớ chụp không được đẹp nên các bạn lại phải tưởng tượng một lần nữa là ở bên ngoài đẹp hơn rất nhiều lần so với trong ảnh ạ.

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2007

Khung trời hội cũ

Tuệ Sỹ

Đôi mắt ước tuổi vàng khung trời hội cũ
Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn.

Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Đỉnh núi này và hạt muối
đó chưa tan
Cười với nắng một ng
ày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng.

Đếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ
Bụi đường dài gót mỏi đi quanh
Giờ ngó lại bốn bức tường ủ rũ
Suối nguồn xa ngược nước xuôi ngàn.

----------------------

Bài thơ rất hay này của Tuệ Sỹ đã được nhiều người biết, Bùi Giáng có viết một bài bình rất sâu sắc cho bài thơ. Sáng nay mình tâm trạng một chút, vụt đến trong đầu một câu trong bài này nên đã tìm đọc lại, thấy thấm thía làm sao. Đọc và cảm thấy bình tâm trở lại. Cảm ơn nhà thơ Tuệ Sỹ.

Thứ Ba, 9 tháng 10, 2007

Khóc người con mắt héo gầy...

(Tưởng nhớ Bùi Giáng)

*

Niềm tương ngộ, cuộc trùng phùng

Hương bay hút gió muôn trùng bể dâu

Ngắm nghe trời muộn đất sầu

Nhân tâm bạc tựa mái đầu trắng lau

Cội nguồn đã tái tê đau

Trông muôn phù phiếm nhĩ nhàu cỏ cây

Khóc người con mắt héo gầy

Có ai sực tỉnh một ngày tiếc thương…

***

7-10-2007

HY

Rừng thu

(Đi chơi rừng quốc gia Killarney, đẹp vô cùng, vẻ đẹp sững sờ ngắn ngủi của mùa thu Bắc Mỹ, ảnh post sau vì chưa upload được, gõ thơ trước ạ)

*

Hồng, đỏ, vàng, nâu, xanh, trắng muôn màu

Rừng vội vàng rộn ràng rực rỡ

Như tấm áo người đàn bà đan bằng đam mê ngột thở

Của yêu thương sau những lỡ dở, mong chờ

*

Nàng bắt đầu bằng sợi đỏ bất ngờ

Như máu chảy trong tim rần rật nóng

Như lửa cháy đêm đông, mặt trời trên cát bỏng

Như tình yêu thiêu đốt cả địa đàng

*

Bâng khuâng, nàng rút những sợi vàng

Như lúa chín nơi cánh đồng xa ngái

Như mặt nước sánh màu trăng hoang hoải

Như lấp lánh nhung điều đôi nhẫn trải song song

*

Xanh thắm xanh là những sợi chờ mong

Nàng xen kẽ với non tơ hy vọng

Màu mạ nắng hong, dịu lòng lá cỏ

Chảy dạt dào như nước biếc dòng sông

*

Những sợi nâu nàng kết lại tâm đồng

Từng mũi âm thầm chịu thương chịu khó

Như cánh buồm khơi xa nặng gió

Như vai áo bạc màu bác mẹ khi xưa

*

Nàng miên man kết sợi trắng như mưa

Nõn nường xinh tươi bắp chân thời con gái,

Với sợi hồng như môi cười bên chái

Ngắm nụ đào phai, xem xác pháo giao thừa...

*

Bên đường rừng những vạt áo đu đưa

Bao người trông theo, bao người ngoái lại

Người đàn bà vẫn đan mê mải

Dưới tay nàng thảng thốt một tình yêu.

***

8-10-2007

HY

Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2007

Bạn cấp 3

Lớp A: 4 gái 7 trai chẳng có đôi nào.

Lớp A1:

Loan+Hồng => 2 thằng cu

Yến+Sơn => hai nhóc

Hoàn+Hưng=> một hoàng tử nhớn và mới sinh đôi một công chúa một hoàng tử, vậy là ba chiến sĩ :)

Còn nữa hay sao ý nhỉ, bạn Loan Hồng vào update tớ với.

Hihi, hai bạn Loan Hồng hình như nghía nhau từ hồi cấp 3, chính tớ đi học thêm cùng hai bạn đã nhận ra. Bạn Loan hay gọi tớ là Yến lớp A để phân biệt với hai Yến lớp A1.

Yến lớp A nghịch ngợm quái quỷ sau khi nhận ra hai bạn "cảm" nhau đã tí tách trêu các bạn, bạn Hồng chỉ cười, bạn Loan thì đỏ mặt nhé. Tớ nhớ là tớ hay trêu đại loại như: nhà Loan trồng một cây Hồng, Hồng nhà Loan là Hồng có hột, Loan trèo cây Hồng hái quả đem ngâm...

Có một lần tớ trêu nhiều, thế là bạn Loan khóc, tớ sợ quá từ đấy thôi không dám trêu hai bạn nữa. Hôm nay, nhân thể bạn Loan biết cái góc này của tớ (thú thật là bạn cũ chỉ có Vân biết), tớ tranh thủ viết vài dòng xin lỗi bạn Loan cái tội câu cú hò vè trêu dai như đỉa khi xưa.

Thời gian trôi mau, hạt Hồng đã nở ra đôi Hồng con rồi, thật là thú vị, công nhận bạn Loan cũng giỏi ngâm đi ;)

Bạn Loan về VN hội ngộ gia đình bạn bè vui vẻ nhé, cho tớ gửi lời thăm Hồng, Quỳnh, Linh, Hoàn ...và tất cả các bạn thân mến của chúng ta khi xưa...

Yến lớp a.