Thứ Năm, 2 tháng 2, 2017

Hương Tuyết



Trong lúc ở quê hương Việt nam đã là mùa xuân ấm áp, hoa sưa nở trắng ngợp thì bên này tuyết vẫn phủ khắp nơi, muốn ngắm một bông hoa thì phải ra siêu thị mua hoa được chuyển máy bay từ xứ ấm sang. Bữa trước tôi đi tìm màu của hoa đào trong những sắc hoa nhập khẩu qua Canada mới ra khỏi nhà lạnh, những bông hoa nở đều tăm tắp đã được chọn lựa kỹ càng bó trong bóng kính. Nhưng rốt cuộc tôi vẫn không thể tìm được một màu hồng rung rinh chuyển động với các chấm phá đậm nhạt của gam hồng như màu hoa đào trong ký ức tôi những mùa xuân xưa. Bởi vậy Tết ở đây là cái Tết ngóng về, ngóng về mùa xuân ở quê hương và ngóng về ký ức, dẫu cho ký ức có mỏi mòn.

Nói đúng ra thì tôi cũng yêu những bông hoa tuyết xứ mình đang ở và cảm thấy gắn bó với chúng, những sớm tinh mơ tuyết trắng lặng im, những đêm đường dài tuyết rơi rì rào  lấp loá  qua ánh đèn xe đơn độc xuyên bóng tối. Tôi yêu tuyết đến độ nhìn thấy được những thay đổi hình dạng mỗi lần tuyết rơi, cảm thấy được sự tinh khiết tiến đến tròn đầy khi tuyết dần phủ kín hết đất đai và bồi lên đó tầng tầng lớp lớp, tôi gọi sự tinh khiết ấy là hương tuyết.

Ngược lại với thang đo độ mùi, hương tuyết càng thơm khi các mùi khác càng ít đi, cũng là khi tuyết rơi càng nhiều, các thùng rác đóng băng không côn trùng nào chịu nổi, mặt đất, cây cối, sông hồ đóng băng cả dưới cái lạnh âm hai chục độ, chỉ còn hương tuyết ngự trị. À, vẫn còn mùi khói xe của bạn đấy, hãy dừng xuống tắt máy xe và đi bộ sâu vào thiên nhiên, bạn sẽ hít thở một thứ hương tuyết tinh khiết tuyệt trần.

Sự giảm dần của mùi có thể bạn đã gặp ở những bông hoa trong ký ức. Trong vườn nha tôi xưa có những bông dạ lan hương thơm nồng nàn về đêm nhưng cũng có cả những bông hoa sói thơm rất nhẹ mỗi sớm. Mùi thơm nhẹ đến nỗi có khi bạn không nhận thấy được, nhưng một sớm mai nào đó, tâm trí tĩnh lặng bạn bỗng ngửi được mùi hương trong veo từ những cành nhỏ xíu như đang đeo ngọc trai của hoa sói thì bạn sẽ chợt thấy khoan khoái vô cùng.

Bữa đó tôi đã gặp một thứ hương tuyết tuyệt trần không vướng bụi, tôi hít những hơi thật dài sung sướng và rút trong túi áo ra một lọ nhỏ xíu tinh dầu hoa hồng, tôi nhỏ một giọt xuống tuyết trắng. Toàn bộ không gian quanh tôi tràn ngập mùi hoa hồng, một hương hoa hồng vô đối! Và tôi biết, chỉ có hương tuyết mới cho tôi được hưởng thụ trọn vẹn một mùi hương hoa hồng như thế.

2-2-2017
Hoàng Yến

Không có nhận xét nào: