Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012

Năm hai mươi tuổi

Năm hai mươi tuổi tôi hoang tưởng
Đem hết yêu thương gửi nắng vàng
Chiều muộn cuống cuồng tôi đòi lại
Nắng tắt mặc tôi đứng bẽ bàng

5 nhận xét:

hoanghac nói...

Khi nào có dịp lang thang cùng nhau Yến nhất định cho tớ biết trước thời điểm đó đả xảy ra chuyện gì nhé!

Minh Phúc nói...

Chị không ngờ HY lại viết dược thơ hay thế đấy...

Lana nói...

Thì thôi để nắng đem đi, không nghĩ đòi lại nữa...

HY nói...

Em viết blog lâu rồi, từ khi xa nhà, hồi đầu thì cũng cứ thơ thẩn vu vơ cho vui những khi buồn, gần đây mới nhận ra là mình đang điền vào khoảng trống những đoạn đời của mình. Có đoạn dễ điền có đoạn cũng khó khăn. Lúc đầu chẳng có ai quen biết ngoài đời bây giờ thì có bạn trên mạng và có nhiều anh chị bạn bè thân thiết, có chị Phúc nhà gần biết em từ nhỏ, chị Lana đồng hương và quỹ Giỏ thị mến yêu, các bạn bè tuổi thơ và thời học sinh, gần đây có cả các bạn thời sinh viên thân thương nên em cảm thấy rất nhẹ lòng khi viết tâm sự của mình vì được hiểu và được chia sẻ. Ở đây cuối tuần người ta hay đi nhà thờ, còn em thì vào blog, em có niềm vui này ở nơi xa xôi thật là may mắn, em cảm ơn mọi người rất nhiều.

HY nói...

Bài "cho đi không đòi lại" khó về sau mới học và bây giờ vẫn đang học tiếp chị Lana ạ :)