Sớm mai
có cô em xinh đẹp
Tung
tăng từ nhà C1 đến nhà ăn
Con đường
dưới hàng xà cừ mướt xanh
Vài
chàng trai nhanh chân nối gót
“Này cô
gái đôi môi mọng ướt
Xách hai
tay bảy chiếc cặp lồng
Đưa đây
anh xách hộ được không
Ôi thương
quá má hồng vất vả”
Cô gái vẫn
lặng im tất tả
Bước
nhanh nhanh không ngoái lại một lần
Mặc
chàng trai ngó theo hút tần ngần:
“Gái
khoa Hóa, ối chà, kiêu quá thể!”
Gái khoa
Hóa đúng là kiêu đáng nể
Chẳng dễ
làm quen, không thích chuyện chơi bời
Mắt nâu
huyền chưa muốn tính xa xôi
Ngày đi
học, tối lại lên thư viện
Từ Kinh
tế có chàng kia xuất hiện
Tóc
chàng xoăn và đôi mắt cháy tình
Gái khoa
Hóa đôi khi giật mình
Yêu? Không phải! Đúng yêu rồi! Không phải!
Môi vẫn
thắm nhưng mắt buồn hớt hải
Như nâu
hơn, sâu thẳm một khung trời
Những
thoảng mây về bối rối, chơi vơi
Đêm sinh
nhật, mắt nhìn thương muốn khóc…
Gái khoa
Hóa bây giờ mẹ ba nhóc,
Phu nhân
của chàng Kinh tế năm xưa
Mắt vẫn
nâu, môi cười vẫn rất ưa
Chỉ cân
nặng là hơn xưa một tí :)
29-9-2012
4 nhận xét:
Hi hi đang đợi xem cuộc sống của Yến có gì vui không thì được thưởng một bài thơ, đỏ hết cả mặt luôn này yến. Ah mà sao nhớ được nhiều thế nhỉ, cứ như mới hôm qua ấy nhỉ?
"Ước gì cho thời gian trở lại..."
Hihi Đỏ mặt trông càng xinh, bạn Kinh tế càng mê :)
'Chỉ cân nặng là hơn xưa một tí '
hí hí, em tưởng gái khoa Hóa thiệt thà như đếm chứ nhỉ, hóa ra cũng cân đong gọi là :-)
Gauxx: "một tí" thật mà :)
Chú thích cho ảnh (nhấn vào để xem rõ hơn): cô gái trong bài thơ là bạn mặc áo khóac trắng xanh đứng hàng giữa, hai tay giữ áo khoác trên ngực, rất xinh đẹp!
Đăng nhận xét