Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2011

Như Một Lời Chia Tay

Sắp đến kỷ niệm 10 năm ngày mất Trịnh Công Sơn, ở nhà chắc có nhiều chương trình tưởng niệm lớn. Mình thích nghe lại bài hát này của ông qua giọng hát ấm áp của Nguyễn Đình Toàn. Giai điệu bài hát thiết tha, tình cảm mà lại nhẹ nhàng không bi lụy...

Những hẹn hò từ nay khép lại
Thân nhẹ nhàng như mây
Chút nắng vàng giờ đây cũng vội
Khép lại từng đêm vui

Đường quen lối từng sớm chiều mong
Bàn chân xưa qua đây ngại ngần
Làm sao biết từng nỗi đời riêng
Để yêu thêm yêu cho nồng nàn

Có nụ hồng ngày xưa rớt lại
Bên cạnh đời tôi đây
Có chút tình thoảng như gió vội
Tôi chợt nhìn ra tôi

Muốn một lần tạ ơn với đời
Chút mặn nồng cho tôi
Có những lần nằm nghe tiếng cười
Nhưng chỉ là mơ thôi

Tình như nắng vội tắt chiều hôm
Tình không xa nhưng không thật gần
Tình như đá hoài nỗi chờ mong
Tình vu vơ cho ta muộn phiền

Tiếng thì thầm từng đêm nhớ lại
Ngỡ chỉ là cơn say
Đóa hoa vàng mỏng manh cuối trời
Như một lời chia tay



27 nhận xét:

Nặc danh nói...

Em chào chị,
Em có ghé đây đọc bài nhưng chưa comment bao giờ vì có những topic em không am hiểu nên chỉ đọc và im im đi về. Hôm nay ghé nhà các bạn khác, thấy link của chị "như một lời chia tay" em cứ nghĩ chị bận bịu gì nên chuẩn bị ...chia tay không viết bài nữa. Chạy vô định kéo chị lại tí xíu không thôi đi mất thì lại đọc được nội dung của entry này. Sẵn đây chào chị và vui lòng cho em treo link của chị bên nhà để tiện theo dõi bài. Chị đồng ý việc này chứ? Em cám ơn chị trước.

HY nói...

Chào bạn Hạnh Phúc Lang Thang, cám ơn bạn đã quan tâm theo dõi blog của mình, về để link thì bạn cứ tự nhiên đi, chúc HPLT một cuối tuần thật vui! :)

Nặc danh nói...

Em cũng chúc chị điều tương tự. Cám ơn chị nhé.

PTN nói...

Tối nay ngay ĐHGDHN cũng có một chương trình TCS đấy HY ơi, về xem cùng mình đi, rất gần nhà mình đây thôi, chúng mình có thể đi bộ sang trường xem được !

HY nói...

Đọc comment đã tưởng tượng ra cảnh đi xem ca nhạc khoái quá PTN ạ :P

PTN nói...

"Như một lời chia tay" được vang lên đầu tiên trong đêm nhạc, mở màn ấy, sau đó là săcxôphôn... Mình thì thích Hồng Nhung từ trước đến giờ, hôm qua cũng thích nhất, "mùa hoa sữa về, thơm từng con phố... cốm sữa vỉa hè..." (H.Nhung kể, hỏi TCS cốm sữa vỉa hè là sao, TCS bảo, cái này anh bịa ra đấy).
Sau đó là mê đến Quang Dũng !

PTN nói...

Sôi nổi nhất là màn cuối, cả sân vận động hát váng trời Nối vòng tay lớn.

Nặc danh nói...

À tôi cũng thích bài "Hà Nội mùa thu" nữa, tôi rất thích câu "bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời".
LH

HY nói...

Đọc tường thuật của PTN thích quá! Cái đoạn "cốm sữa vỉa hè" có khi làm nhiều bác nghĩ chệch sang cái khác hehe :P
Màn cuối mà kết bằng hát váng trời Nối vòng tay lớn thì là đỉnh rồi! :)

HY nói...

Bác LH: bác mà xem lại danh sách các bài hát của TCS thể nào cũng thích thêm vài bài nữa hihi :)
Câu đấy hay bác ạ, hồi học đại học chúng tôi có lần cũng ra Hồ Tây tìm xem chim sâm cầm trông thế nào do nghe câu hát ấy trong bài Hà nội mùa thu. Có nhiều cụm từ và câu rất hay trong lời các bài hát của TCS, điều này đã được nhiều người viết báo kể đến rất chi tiết.

HY nói...

Bác LH thử đọc lời ca từ bài này xem có thấy giống một bài thơ câu nào cũng đẹp không nhé:

Diễm xưa

Trịnh Công Sơn

Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ
Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao
Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ
Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu

Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ
Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua
Trên bước chân em âm thầm lá đổ
Chợt hồn xanh buốt cho mình xót xa

Chiều này còn mưa sao em không lại
Nhớ mãi trong cơn đau vùi
Làm sao có nhau
Hằn lên nỗi đau
Bước chân em xin về mau

Mưa vẫn hay mưa cho đời biển động
Làm sao em biết bia đá không đau
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau

Mưa vẫn hay mưa cho đời biển động
Làm sao em nhớ những vết chim di
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Để người phiêu lãng quên mình lãng du

HY nói...

Hay bài này, bác LH ơi:

Như cánh vạc bay

Trịnh Công Sơn

Nắng có hồng bằng đôi môi em
Mưa có buồn bằng đôi mắt em
Tóc em từng sợi nhỏ
Rớt xuống đời làm sóng lênh đênh

Gió sẽ mừng vì tóc em bay
Cho mây hờn ngủ trên trên vai
Vai em gầy guộc nhỏ
Như cánh vạc về chốn xa xôi

Nắng có còn hờn ghen môi em
Mưa có còn buồn trong mắt em
Từ lúc đưa em về
Là biết xa nghìn trùng

Suối đón từng bàn chân em qua
Lá hát từ bàn tay thơm tho
Lá khô vì đợi chờ
Cũng như đời người mãi âm u

Nơi em về ngày vui không em
Nơi em về trời xanh không em
Ta nghe nghìn giọt lệ
Rớt xuống thành hồ nước long lanh

HY nói...

Dù lời lẽ tạo ra những hình ảnh trong các bài này không thực như ảo ảnh, chúng đã làm mê hoặc không ít tâm hồn, mà ngay cả khi đã thoát ra khỏi trạng thái chìm đắm, người ta vẫn phải thừa nhận vẻ đẹp của nó, vẻ đẹp chỉ có thể ngưỡng vọng bằng nỗi tiếc nuối buồn bã vọng về trong tâm khảm.

Sorry bác LH, bữa nay tui hơi sến à nha :)

Nặc danh nói...

Hihi, không sến không phải HY! Lại còn nói giọng miền Nam nữa !
LH

Nặc danh nói...

Ôi vậy là bác đã thấy chim sâm cầm rồi, thích thế! Vậy trông chúng ra làm sao ? Tôi nghe nói đấy chính là chim uyên ương (bác Đông A gọi là vịt, ông xã tôi gọi là le le).
LH

An Thảo nói...

HY à. Chị thích mấy bài hát của TCS về HN. Mỗi lần nghe một lần lặng lẽ thêm yêu nổi yêu chìm đất này.

Nặc danh nói...

Bác HY ơi, tôi thích hai bài hát trên của TCS cũng giống như bác thích bài thơ này :

LE MONDE ET SON VENIN

O comme en peu de tems tu nous lie et deslie,
nous blandis et punis, nous envoye et reçois,
nous fache et resjouis, nous asseure et deçois,
nous esleve et rabas, nous separe et meslie.

Tu te souviens de nous et puis tu nous oublie,
tu nous jettes les yeus et ne nous apperçois,
tu ois nostre parolle et si ne la conçois,
tu nous flatte et nous mors, nous commande et supplie.

Monde pernicieus, ton breuvage emmielé
Est de si dous venim si dextrement meslé
Que dans toy et sans toy avecque toy nous sommes

Et, tenant le voleur dedans nostre maison
Nous le cherchons dehors, yvrez de ta poison
Qui corromt et seduit le jugement des hommes.

J.B. Chassignet

Thế gian và độc dược của nó

Ôi chỉ trong thoáng chốc ngươi gắn bó rồi tách rời chúng ta
Lạnh nhạt và trừng phạt chúng ta, xua đuổi rồi lại đón tiếp
Chọc giận rồi khiến cho mê thích, trấn an rồi làm thất vọng
Tâng bốc rồi hạ thấp, chia rẽ và làm chúng ta rối loạn.

Nhớ đến chúng ta rồi lại lãng quên
Liếc mắt nhìn mà lại không nhận ra
Lắng nghe lời chúng ta mà không thấu hiểu
Phỉnh nịnh rồi cắn rứt, ra lệnh rồi van vỉ.

Hỡi thế gian ác hiểm, thức uống mật ngọt của ngươi
Là độc dược được pha trộn khéo léo
Mà chúng ta lúc nào cũng ngập chìm trong đó.

Thế là, nắm được tên trộm bên trong ngôi nhà,
Chúng ta lại tìm kiếm ở bên ngoài, say vì nọc độc của ngươi
Nó khiến chúng ta hư hỏng và rù quyến khả năng phán đoán.

LH

HY nói...

Chị An Thảo: em cũng rất thích mấy bài hát về HN của TCS chị ạ.

Bác LH: tôi nhìn thấy chúng bay là là mặt nước từ rất xa nên hầu như chỉ thấp thoáng không rõ hình, bây giờ thì tôi cũng quên mất hình dạng chúng rồi bác ạ :) À, giọng Miền Nam thì hình như tôi quên chưa nói vói bác là ba tôi người Huế bác ạ :)

HY nói...

Bài thơ trên chắc bác dịch đúng nhưng tôi đọc thấy hơi lủng củng hay là tôi thử thay đổi chút nhé, bác đọc xem có được không.

HY nói...

Trong thoáng chốc tách rời và gắn bó
Đón tiếp, đuổi xua rồi lạnh nhạt, phạt trừng
Chọc giận, chuốc mê, làm thất vọng, trấn an
Chia rẽ, làm rối loạn, tâng bốc và hạ nhục

Nhớ đến ta rồi lại lãng quên ngay
Liếc mắt nhìn mà như không biết
Nghe mà chẳng hiểu lời ta tha thiết
Phỉnh nịnh rồi cắn rứt, ra lệnh rồi vỉ van

Mật ngọt của ngươi, hỡi thế gian ác hiểm
Là độc dược được khéo léo trộn pha
Phủ ngập chìm tất cả chúng ta

Thế là, trong ngôi nhà chứa sẵn tên trộm
Say vì nọc độc của ngươi, ta lại tìm kiếm bên ngoài
Nọc độc khiến chúng ta hỏng hư rồi
Và mù quáng hết khả năng phán đoán

Lana nói...

Trịnh, chị thích và hay hát theo 'một cõi đi về'...

Nặc danh nói...

Ooiiiiiiii tôi thích bài sửa của bác quá!!!
LH

HY nói...

Chị Lana: em cũng thích bài đấy, đôi khi cũng tự hỏi mình "đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt"...

HY nói...

Bác LH: tôi thấy J.B. Chassignet viết bài thơ "Thế gian và độc dược của nó" rất sâu sắc và có tác dụng cảnh tỉnh khá cao bác ạ, tôi đọc xong giật mình cái bụp! ;)

Nặc danh nói...

Tôi cũng thấy thơ Chassignet rất là sâu sắc, đọc thú vị lắm, mà cũng hơi buồn cười vì không hiểu trong đời chàng đã trải những gì mà suy nghĩ u ám thế!

Bài thơ này thì tôi nghĩ Chassignet muốn so sánh thế gian với một người tình đỏng đảnh nhưng ngọt ngào, quyến rũ. Nhưng tôi không tin là Chassignet có ý cảnh tỉnh gì đâu, chàng chỉ nhìn ngắm, cảm nhận và miêu tả thế giới như chính mình cảm thấy, với một vẻ thơ ngây khó tả dường như là đặc điểm chung của những nhà thơ (văn) lớn.

TCS trong hai bài thơ trên và Chasignet trong bài thơ này đề cập đến nỗi khổ vì bị người tình hờ hững, mỗi người theo cách của mình. TCS thì thơ mộng, lãng mạn, Chassignet thì chiêm nghiệm, suy ngẫm, TCS thì buồn thăm thẳm, Chassignet thì bị dày vò, khổ sở, cả hai đều cam chịu như nhau.
Tôi gửi đi rồi sẽ viết tiếp!
LH

Nặc danh nói...

Tôi viết nốt

Cả hai (chàng) đều rất dịu dàng, cả hai người yêu của họ đều rất quyến rũ, nhưng cũng rất thờ ơ (dường như đây cũng là một trong những nét đặc trưng của sự quyến rũ), nhưng người trong mộng của TCS thì có vẻ hiền hơn (!)
LH

HY nói...

Ô, đọc comment của bác tôi mới nhận ra là bài thơ có ngụ ý về người tình đỏng đảnh haha :P

Người trong mộng của TCS hiền hơn thật!
(trên thực tế thì nhiều cô thế chắc hẳn cũng có cô hiền, cô đanh đá hihi)