Ba chiều không gian
Sớm nay bỏ ngỏ
Cả thu buồn vương
Cả phố cả đường
Cả nhà cả cửa
Không lo sấp ngửa
Công việc, tiền nong
Tôi ngồi thong dong
Trên cái cán chổi
Hít hơi đầy phổi
Ngược chiều thời gian
Đi về tham quan
Những ngày thơ ấu
Tháng năm yêu dấu
Có một mùa thu
Hồn nhiên tươi sáng
Chưa vương u ám
Chưa buồn lê thê
Vàng đá chưa thề
Tương tư chưa tới
Tuổi là tuổi mới
Như giấy trắng tinh
Hai bím tóc xinh
Lúc la lúc lắc
Xe đạp ngồi chắc
Cha chở tôi đi
Con đường vân vi
Võ Nhai xa ngái
Cha vững tay lái
Hát bài con voi
Tôi hát theo người
Gió thu hát nối:
"Con vỏi con voi
Cái vòi đi trước
Hai chân trước đi trước
Hai chân sau đi sau
Còn cái đuôi thì đi sau rốt
Tôi xin kể nốt
Câu chuyện con voi"
Cha nói: hoan hô
Tôi cũng hoan hô
Gió hoan hô nốt
Vui sao là vui
Thích sao là thích
Chim chóc góp cười
Lích ra lích rích
Nắng thu cũng cười
Dưới cây lấp loáng
Trời xanh trong sáng
Tiếng cười vọng vang...
Xuôi lại thời gian
Lại phố lại đường
Lại căn phòng nhỏ
Qua khung cửa sổ
Thấy mùa thu đi
Như là con voi
Hồn nhiên thế thôi
Không gợi buồn đau
Không vướng u sầu:
Mùa thủ mùa thu
Lá xám rơi trước
Lá nâu cũng rơi trước
Lá đỏ rơi sau
Còn lá vàng thì rơi sau rốt
Tôi xin kể nốt
Câu chuyện mùa thu
15-11-2010
15 nhận xét:
như là đồng dao ấy nhỉ, nghe yêu thế, để dành cho cháu nội được đấy :))
Ui, đi xe đạp lên tận Võ Nhai thì đúng là xa ngái rồi HY ơi !
Chị So: em viết theo kiểu đồng dao, "để dành cho cháu nội" nghe thích quá ạ, thằng cu bố cháu nội thì lười đọc tiếng Việt quá em toàn phải ép hic hic
PTN: hồi đấy ba mình đèo mình từ Thái nguyên lên tận Võ Nhai thăm ông bạn thân đấy, nhớ mãi chuyến đi :)
ngồi trên cán chổi - đích thị là phù thủy rồi:)
Mình đã đoán có bạn để ý đến cán chổi, hóa ra là bạn Mun hihi, về phù thủy mình chú thích thêm là phù thủy nào hồi trẻ tóc cũng "đen như khung cửa Gỗ Mun này", đến khi bắt đầu có tóc bạc mới hay làm thân với cán chổi :P
Như một bài đồng dao ấy! Hay!
Cảm ơn bác Thụy :)
ngộ nghĩnh! nhưng sao "bám" mùa thu kỹ thế, Ottawa sang đông rồi chứ nhỉ :)
@Goldmund: phù thủy của Alpha á? :):) [nsc]
Ottawa sang đông rồi bác [nsc] ạ nhưng không hiểu sao mấy hôm nay lại hửng tí nắng thu heo heo ko lạnh mấy, ý chừng ngoái lại nhìn thu nuối tiếc chăng, đâm ra là... Vâng nhưng mà cũng thu nốt cái này thôi bác ạ :)
Tìm hoài một bài thơ thu để dịch tiếp tặng bác HY, thế mà tìm ra thì lại hết thu rồi !! Thơ đây, thơ đây :
Petite pomme
La petite pomme s’ennuie
De n’être pas encore cueillie.
Les autres pommes sont parties,
Petite pomme est sans amie.
Comme il fait froid dans cet automne !
Les jours sont courts ! Il va pleuvoir.
Comme on a peur au verger noir
Quand on est seule et qu’on est pomme.
Je n’en puis plus viens me cueillir,
Tu viens me cueillir Isabelle ?
Comme c’est triste de vieillir
Quand on est pomme et qu’on est belle.
Prends-moi doucement dans ta main,
Mais fais-moi vivre une journée,
Bien au chaud sur ta cheminée
Et tu me mangeras demain.
Géo NORGE
Quả táo nhỏ
Quả táo nhỏ phiền muộn
Vì mãi chưa được hái
Những táo khác đi hết
Táo nhỏ chẳng còn bạn
Thu này trời thật lạnh
Ngày thì ngắn, trời mưa
Trong vườn tối thật sợ
Nếu là táo cô đơn
Mình không chịu được nữa
Hái mình đi Isabelle
Thật là buồn phải già
Khi mình là táo đẹp
Hãy nhẹ tay hái mình
Để mình sống một ngày
Ấm áp bên lò sưởi
Rồi ngày mai cứ xơi.
Thơ nữa nhé :
Le brouillard
Le brouillard a tout mis
Dans son sac de coton ;
Le brouillard a tout pris
Autour de ma maison.
Plus de fleurs au jardin,
Plus d’arbres dans l’allée ;
La serre des voisins
Semble s’être envolée.
Et je ne sais vraiment
Où peut s’être posé
Le moineau que j’entends
Si tristement crier.
Maurice CARÊME
Sương mù
Sương mù bỏ tất cả
Vào trong chiếc túi bông
Sương mù bao phủ hết
Xung quanh ngôi nhà tôi
Trong vườn không còn hoa
Lối đi không còn cây
Nhà kính bên láng giềng
Như đang bồng bềnh bay
Tôi cũng không biết nữa
Đang nấp ở chỗ nào
Chú chim sẻ nhỏ
Buồn rầu chiêm chiếp kêu.
Ôi, ôi, bài này quả táo dễ thương quá ạ, bác Lan Hương dịch hay thế, tôi đọc thấy thích lắm, cảm ơn bác!
"Trong vườn tối thật sợ
Nếu là táo cô đơn..."
Bài sương mù để thư thả tôi phải đọc lại vài lần và ngẫm nghĩ, tôi e là tôi chưa hiểu hết ý tứ bài thơ.
Bài sương mù chắc là do ở bên Pháp vào cuối thu có những ngày sương mù dày đặc bao phủ khắp nơi, khiến mọi vật bị che khuất hoặc hiện ra bồng bềnh như trong mây (bông), nếu có nghe vài tiếng chim hót cũng không biết chim đậu ở đâu.
Bài "Kể chuyện mùa thu" này mình nhớ là khi mình đọc lần đầu thì bác HY viết câu "Hai bím tóc xinh/Lúc la lúc lắc/Xe đạp ngồi chắc" hơi khác, ý là cô bé ngồi sau xe cha cố gắng bám cho thật chắc, nghe rất ngộ nghĩnh. "Xe đạp ngồi chắc" cũng hay nhưng không đáng yêu bằng.
Đăng nhận xét