Chủ Nhật, 28 tháng 3, 2010

Thu trước

Chỉ còn mấy ngày nữa là mình rời khỏi Sudbury, chưa đi chợt đã thấy nhớ thương những con đường nơi thành phố nhỏ. Post mấy tấm ảnh mùa thu năm trước ở nơi này thay lời tâm sự.





Thơ

Thơ buồn em viết nửa dòng
Viết thêm nửa nữa thì lòng có tang
Lại hao chữ nghĩa tiền vàng
Hóa tro đưa tiễn lang thang hồn buồn

Thơ vui như nước suối nguồn
Vần gieo càng đổ càng cuồn cuộn sông
Chảy đi tưới nước cánh đồng
Lúa reo gặp nước như lòng em vui

Dửng dưng Thơ, chẳng ngọt bùi
Không cay đắng chẳng buồn vui rõ ràng
Như mưa rơi xuống đường làng
Đều đều gõ nhịp đôi hàng giọt gianh…

28-3-2010

Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2010

Màu tím hoa sim

Thi sĩ Hữu Loan (12/4/1916 - 18/3/2010)

Thứ Tư, 17 tháng 3, 2010

Cá nhà Cụ Hinh và xích tuột Kiều Như

Nhân đà viết lục bát cho luôn mấy mẩu này lên cho khỏi lạc đàn và lạc hậu với thời cuộc.
1. Cá nhà Cụ Hinh
(nguyên là comment của HY tường thuật lại hai entry của Cụ Hinh ở đâyở đây)

Cụ Hinh xem cá làm tình
Nhưng mà chúng lại thụ tinh bên ngoài
Cụ Hinh chép miệng thở dài
Ai cầu kiếp cá cho hoài sướng vui
Trang Châu nghe thấy cười bùi
Kiếp nào cụ sướng cho tui theo cùng

Sớm sau có hội lùng tùng
Dẫn đầu đích thị người hùng Pele
Tay cầm thư thảo dài ghê
Maradona thấp béo đứng kề bon chen
Zidan với Van Basten
Đẹp trai lồng lộng ngôi đền cụ Hinh

Bốn chàng lên tiếng đồng tình:
“Cụ Hinh đừng có chê tình cá phai
Chúng tôi cầu nguyện lâu dài
Chỉ mong thành cá kẻo hoài kiếp sau
Bóng tròn cướp, sút quên đau
Có mỗi một quả quần nhau suốt đời
Mai này thành cá, Chúa ơi!
Trứng kia ta sút tơi bời sướng không?!!”
….
Cụ Hinh nghe thế mặt hồng
Tối về gặp bạn tâm đồng Trang Châu
Cụ rằng: nghĩ lại cho sâu
May được làm cá kiếp sau cũng mừng!

25-2-2010
-----------
2. Xích tuột Kiều Như

Hoan hô chị Lê Kiều Như
Bưởi ngon chị hé, dâm thư chị trình
Hiến thân văn học hết mình
Hội văn ai được như tình chị đây

Thế mà các cụ làm rầy
Không nâng niu sách, chẳng bầy bưởi to
Lại còn quẳng sách vào kho,
Dạy chị to bưởi thì lo che vào

Bây giờ chị biết làm sao
Sách thì chui xó, bưởi nào được phô
Như ơi, buồn chớ phát rồ
Của mà càng cấm người vồ càng đông

Yên tâm tô điểm má hồng
Bán văn kèm bưởi nhà trồng nẩy nang...

17-3-2010
HY
--------
P/S: Tại sao mình lại ghép chuyện cá nhà Cụ Hinh và xích của Kiều Như vào một Entry? Bởi vì cả hai vụ này có chung yếu tố "Làm tình" mà bạn LVu cho rằng: "có lợi cho tim, cho tình yêu, cho mối quan hệ, để duy trì nói giống, và để chúng ta biết thế nào là sướng."

Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2010

Buồn như con chuồn chuồn

Con chuồn chuồn đậu lá mơ
Mày không kiếm bạn mày chờ đợi chi
Tao thì chẳng nói làm gì
Ván thuyền đã đóng, neo chì đã buông

Sông sâu nước xiết từng luồng
Mười lăm năm ấy trôi dường chiêm bao
Râu hùm rủ bóng má đào
Song thưa nhật nguyệt ghé vào lẳng lơ

Chuồn chuồn mày đậu ngọn mơ
Để yên tao đậu vần thơ hão huyền
Thơ đan thành một con thuyền
Đưa tao xuôi đến một miền đầy trăng

Chuồn ơi có thích chị Hằng
Theo tao về đấy gió giăng một lần
Một lần ngã ngũ phong trần
Một lần trác tuyệt vong thân bến bờ…

Ngồi buồn viết một câu thơ
Viết thêm câu nữa ngẩn ngơ nỗi buồn
Ra vườn bạn với chuồn chuồn
Bao nhiêu chớp bể mưa nguồn cũng tan…

12-3-2010

Thứ Tư, 10 tháng 3, 2010

Giải thích vụ Lục bát trói

Entry trước mình viết bài Lục bát trói em các bạn đọc có thể chưa hiểu hết ý mình nên mình viết mấy dòng này nôm na tâm sự. Mình hay viết lục bát nên cái nhịp điệu sáu tám đôi khi ám ảnh mình rất nhiều, có lúc khi những câu chữ tiếng Việt đến trong đầu thì đi ngay sau đấy là một sự sàng lọc sắp xếp trong tâm thức để đọc ra lời thành lục bát. Nói cho vui, ví dụ như mình sang nhà Cụ Hinh chơi thấy Cụ đang ngồi uống nước đáng nhẽ mình nói một câu lễ phép hiền hòa: "Chào Cụ Hinh, trà tầu nhà Cụ thơm quá!" thì có phải hay không đằng này những từ "Cụ Hinh", "trà tàu"...lại tằng tằng xếp hàng trong đầu mình theo bó sáu bó tám và tuôn ra xình xịch như sau:
"Cụ Hinh bưng chén trà tầu
Có con kiến gió nghiêng đầu đón hơi
"Trà gì ngon thế cụ ơi?"
Vòng quanh miệng chén kiến chơi nhạc tình"
Hihi, đúng đến khi "Cụ Hinh" và "nhạc tình" vần khít với nhau mới hết một hồi lục bát xịch xình đấy các bạn ạ, phiền quá, mình bị lục bát trói ở cái chỗ ấy đấy.
Bình thường thì cũng không sao nhưng có lúc mình muốn trải cảm xúc rộng dài ra mãi đến chân trời mà cứ chốc chốc lại bị cắt khúc sáu tám bởi cái mụ già tháu cáy tinh ranh chơi trò rải gianh từ bé sáu hòn tám hột là mình bực lắm. Giả như mình khoái quá đang cười hahahaha... thì mụ ấy réo luôn:
"Hôm nay cười vống ha ha
Ngày mai biết có như là hôm nay"
Làm cho mình tắt lịm tiếng cười giữa chừng.
Chính mụ già này ngày xưa là cô gái trẻ tát gầu sòng đêm trăng: "Cô kia tát nước bên đàng, sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi" mà cái gầu dây đôi nhịp sáu nhịp tám đã làm cho mình mê mẩn đấy, vậy mà giờ lâu quá rồi, mụ già đi cái dây trên dây dưới của mụ lại hóa thành dây trói mình. Mình cứ muốn bảo mụ thôi đi, để yên cho mình hồn nhiên như cô tiên huyên thuyên chuyện có duyên... Thế nhưng mụ không nghe mụ bảo: "Đã ôm lục bát vào thân, thì đừng nên trách trời gần trời xa" và mụ lại chạy ra trói nghiến mình lại. Khổ mình chưa.
Còn ánh trăng vàng thì vẫn thế, đêm đến là sổ lồng, bất kể mọi gầu tát, dây trói, cứ rực rỡ lung linh giữa mênh mông trời đất.

Thứ Ba, 9 tháng 3, 2010

Lục bát trói em

Một ngày thèm viết văn xuôi
Thản nhiên như một tiếng cười lan xa
Bỗng đâu có một mụ già
Đem gầu lục bát ra tra tiếng cười
Nghe mồ hôi vã lạnh người
Như thơ giấu cả lưới trời ở trong
Hồn nhiên dòng cứ nối dòng
Đến ngày vây kín một lòng riêng tư
Mới hay ngôn tử, ngôn từ
Xâu vòng lục bát ngục tù trói em...

9-3-2010

Tình giấy trắng

Tôi là tờ giấy trắng tinh
Em đem rắc rối tơ tình trải lên
Kể từ hội ngộ hữu duyên
Vui tươi em giữ ưu phiền tôi mang
Bao giờ tôi được sang trang
Vô tư như thủa chưa màng nét yêu
Xin em cẩn trọng đến điều
Giữ cho tâm tưởng một liều trắng trong
Dù em tình ái ắp lòng
Chỉ mong em một đôi dòng gió bay...

9-3-2010

Thứ Tư, 3 tháng 3, 2010

Những con đường mùa xuân

Tháng ba đến rồi anh, ở nhà đang là mùa xuân, bây giờ em gọi mấy nơi là nhà nhưng anh nghe vậy là biết em nói nơi đâu.

Bọn mình thật may vì tận nơi xa xôi này đã có nhau để chia sẻ được với nhau nhiều chuyện, những chuyện về Việt nam, Hà nội và nhất là những chuyện tỉ mẩn tì mần xa xưa mà thân thiết ở Thái nguyên nơi chúng mình cùng sinh ra và lớn lên. Em nói dốc Nguy Hiểm là anh biết ngay cái đoạn đường dốc cong cong chân dốc có đường tàu vắt ngang bao lần mình đi qua đó. Một lần dỗi anh, em đi bộ từ tập thể bê tông đến đó, anh lẽo đẽo dắt xe đằng sau năn nỉ em lên xe anh đèo về, em hay dỗi anh nhỉ nhưng thôi để hôm khác kể chuyện dỗi hôm nay em đang nhớ đến mùa xuân ở nhà. Em chợt nhớ đến những con đường em đi về nhà anh ở Tân thành, vâng đầu tiên là nhà anh rồi thành ra nhà mình, có ba con đường đi từ nhà mình ra cơ quan em hay về nhà em, hihi hồi ấy em nói "nhà em" là anh lại chữa: nhà em nữa đâu, nhà em ở Tân thành đấy là nhà chị Hằng đấy (chị Hằng là chị dâu em).

Sớm mai nắng trong chào bố mẹ em đi làm, em sẽ chọn một trong ba con đường ấy. Cô dâu mới áo vàng mơ quần âu nón trắng đi xe phượng hoàng, em đi đường Vó ngựa, cái tên nghe thân thuộc không anh. Con đường đất đỏ au buổi sáng mùa xuân cây lá xanh hai bên đã đông người đi chợ, chợ Vó ngựa họp ngay bên đường. Em rất thích chợ Vó ngựa mỗi sớm, nó có một vẻ quê mùa chân chất nào đấy khác hẳn với chợ Dốc Hanh gần khu nhà em ở. Chợ xanh thắm đến một phần ba là hàng rau, rau ngót, rau đay, mùng tơi, rau lang, rau dền... từng dãy nhìn mát mắt, phần ba nữa là hàng củ quả hạt, gạo ngô đủ loại còn lại là hàng xén, hàng thịt, những hàng linh tinh, à thể nào cũng có một dãy hàng chè búp chè bồm. Chợ họp rất sớm và cũng tan sớm, khi em đi làm là lúc chợ đông nhưng em biết chỉ một chốc là chợ sẽ tan nhanh theo các ngả đường. Đôi khi buổi chiều em cũng về bằng đường này chợ chỉ còn những lán lá bỏ không buồn hoang huất. Vậy nên buổi chiều em lại đi đường khác, đường Ống hoặc đường Cây số 11.

Đường ống chạy ngang ruộng thơm thơm mùi bùn, ruông lúa người ta cấy đã lên xanh, tiếp theo những cánh đồng ruộng là đồi bạch đàn tươi tốt. Đường Ống có một đoạn cầu ko có lan can hơi nguy hiểm nên bố mẹ và anh hay nhắc em đi qua phải cẩn thận, thậm chí anh còn không cho em đi đường đấy vì sợ em lăn tòm từ trên cầu xuống ruộng nhưng lâu lâu em cứ nhớ cái đường ngang ruộng ngang đồi cỏ xuân xanh nõn ấy vậy là em cứ đi.

Đường cây số 11 là đường quốc lộ số 3 đến cây số thứ 11 thì có chợ chiều không đông nhưng cũng nhiều thứ em hay mua thức ăn ở chợ này. Chợ hay có cá, tôm, cua, ốc người ta mới bắt còn tươi. Rẽ từ chợ về là con đường đá răm, đi qua hai khúc quanh thì có một con mương nhỏ. Từ chỗ này về ngang qua nhà một cô bé mà mẹ bảo ngày xưa cô ấy thích anh, em đi khi nào cũng để ý xem có cô gái nào không, xem cô ấy có xinh không mà chẳng khi nào gặp. Vòng vèo qua con đường nhỏ một bên là hàng rào bê tông một bên là bờ tre xanh tốt em về đến ngõ nhà mình. Anh nghe thấy tiếng xe em lách cách ra mở cổng cười tươi hớn hở đón em, em vào chào bố mẹ rồi mang thức ăn vào bếp nấu nướng. Tối đến có trăng bọn mình ra ngõ đi dạo đến tận ngã ba nơi ngã rẽ của những con đường em vừa kể, anh nắm tay em ấm áp dung dăng vui vui. Ôi những con đường mùa xuân của chúng mình...

3-3-2010