Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2009

Bạn Minh Hiền

Do tình cờ đọc bài trên VietPhD mà mình đã tìm và liên lạc được với bạn Minh Hiền sau 17 năm không hề biết tin tức gì của nhau kể từ khi mình tốt nghiệp đại học. Thật là thú vị khi nhận được thư bạn, hóa ra bạn đã sang Mỹ được 13 năm rồi, đã có 3 con và đang dạy học ĐH ở một thành phố phía bắc nước Mỹ, rất gần với Canada.

Thư bạn MH nhắc đến Gang Thép làm mình nhớ nhiều kỷ niệm ngày xưa. Bọn mình học khác trường cấp ba nhưng chơi với nhau từ lớp 12, sau đợt tập trung ở với nhau mấy ngày trên ty, sau đó thì viết thư cho nhau rất đều, chia sẻ tâm tình động viên nhau học hành các kiểu, có lúc đạp xe đi thăm nhau, mình ở Gang thép, bạn ở Phổ yên. Các bạn lớp mình ở trường GT đều biết bạn MH cứ bảo trông bọn mình giống nhau, chuyện này có một kỷ niệm buồn cười các bạn kể lại là bạn Q lớp mình gặp bạn MH ở Bách Khoa thì cứ gọi nhầm tên mình (bạn Q là một bạn trai mà hồi xưa mình quy quý, nhưng mà đấy lại hẳn là một câu chuyện khác).

Đến khi về HN học thì thỉnh thoảng mình và bạn MH lại gặp nhau. Mình đạp xe từ ký túc trường TH đến nhà bạn chơi, khi này bạn ở cùng bố ở trong trường BK. Bạn học chăm vô cùng, trên đời này mình chưa thấy ai học chăm chỉ như bạn, gặp bạn chỉ nghe bạn kể nhiều về các môn học của bạn, môn nào khó, môn nào hay thế nào. Bạn học Tin học và toán ứng dụng lớp đầu tiên của BK, bạn học giỏi nhất lớp luôn.

Nhớ hồi mình làm luận văn đại học, bạn đã bỏ công gõ và in máy tính cho mình toàn bộ luận văn, phải nhớ là ngày ấy tận năm chín mốt chín hai máy tính chưa được sử dụng rộng rãi nên in máy tính còn là điều xa xỉ. Hồi đấy lớp mình mọi người hầu hết thuê gõ máy chữ giấy than nên luận văn của mình trông khác hẳn, mình cứ thầm cảm ơn bạn MH mãi.

Mười bảy năm lại biết tin về bạn, vui thật, học hành xuất sắc, công việc tốt, là mẹ của ba con rồi, bạn giỏi quá MH ơi!


Ảnh lớp đại học của bạn cách đây 15 năm, MH là bạn đứng giữa tết tóc hai bên.

7 nhận xét:

Nặc danh nói...

In luận văn bằng máy in của công ty 3C ở 4A ngõ Lý thường kiệt đúng không?

HY nói...

Hihi, đúng rồi, bạn nào đấy ạ :)

Minh Hien nói...

Chào Yến, cám ơn Yến. Giữa những bộn bề công việc, Yến đã nhắc lại cho mình một thời để nhớ. Mà Yến chú thích là cái ảnh này được chụp cách đây 15 năm rồi :-) Khi nào sang thăm quan Black House của Obama thì nhớ báo cho mình biết nhé. Love. Nguyễn Minh Hiền.

HY nói...

Tớ đã chú thích cho ảnh ;)
Nhất định khi nào sang sẽ báo Hiền :)

Dê nói...

Em nầy thời Trung học từng đoạt giải Á hậu Phổ Yên nên đương nhiên xinh đẹp!... Là con một và được ông bà rất nâng niu chiều chuộng nên nàng rất kiêu kỳ, đanh đá chua ngoa, bọn con trai cùng lớp rất chờn, chỉ dám Le - ve - cu - xen vòng ngoài chớ không dám tới gần, lỡ bị ả nguýt cho một cái là tởn đến già !...
Dưng mờ sự đời thật trớ chêu, cũng do tư chất rất quái chiêu của ả, mà đã hớp hồn được vài chú trống choai cùng khóa! Vì vướng phải lưới tình oan nghiệt nên đã xảy ra thảm cảnh, từ bạn tâm giao quay ngoắt lại thành hai kẻ cừu thù. Đến bây giừ mà dư âm còn chưa lắng đọng, có chú vẫn nửa tỉnh nửa mê, tâm hồn vưỡn cứ phiêu diêu lúc thăng tít trên mây, khi trầm tận đáy hố !!!...
... viết hộ thằng bạn :

Giấc mơ

Đêm về trong giấc chơi vơi
Tỉnh yêu lại thoảng tới nơi xa vời
Dù rằng xa cách đôi nơi
Mà sao bỗng thấy bồi hồi … ngay bên !...

Em về trong giấc chiêm bao
Nụ hôn e ấp ngọt ngào môi anh
Em như cơn gió mát lành
Em là hy vọng mong manh giữa đời

Hãy là lửa cháy nghút trời
Hãy là tri kỷ của nơi bến tình
Hãy là nguồn sáng em ơi
Đừng là khoảng tối trong đời anh nghe !...

Giật mình tỉnh … lúc bình minh
Mới hay giấc mộng của mình … thế thôi !...
… Biết rằng em vẫn xa xôi
Vẫn mơ ngày đó … sánh đôi thiên thần !

Tớ Xì-pam tí !!!

Minh Hiên nói...

Chào Dê, thứ nhất phải khen thơ của Dê khá hay. Làm mình cười muốn chảy nước mắt. Thứ hai, khen cho giọng văn trào phúng của Dê, cũng khá chính xác. Mình chỉ muốn đính chính 2 điểm: thứ nhất, hồi học cấp III, nhac sắc của mình chỉ cỡ em Vũ Vũ (trong mấy tập đầu của phim Lập trình cho trái tim) thôi. Thứ hai, hồi đó mình luôn có cảm giác bị các bạn trai trong lớp bắt nạt thì đúng hơn là được bắt nạt các ban trai. Dê phác hoạ mình giống như Cô Gái Lắm Chiêu (giống như movie mean girls) là hơi đề cao mình đấy. Còn chuyện ai đó tâm hồn phiêu diêu thì chắc chắn là ....science-fiction rồi.

HY nói...

Hihi :D