Thứ Sáu, 26 tháng 1, 2007

Entry for January 26, 2007

Ai đó

1.

Người đàn bà lâu rồi không quỳ trước đấng thần linh

Nhìn đàn ông như những mảnh huyền phù trôi dọc sông mùa lũ,

qua bao bến bờ,

bèo bọt vấn vương theo...

2.

Người đàn bà soi gương tìm khuôn mặt khác

Tấm gương tháng năm làm nứt rạn, ố vàng

Mỗi mảnh vỡ ngậm ngùi

một ánh mắt đàn ông...

3.

Người đàn bà chạy lên đồi cao, vừa chạy vừa khóc

Có tiếng cười vọng đá đuổi sau lưng

Có tiếng đau xé ruột trong lòng

Bàn tay vịn cây, bàn tay gai cào rách nát

Bụi tung mù đất cát

Bóng cây huyền ảo

Ngã dúi thân tìm...

Người đàn bà bò như đứa trẻ năm xưa

Tay nắm chặt

chập chững đứng

chập chững đi

bằng đôi chân mình kiệt quệ

sang phía bên kia đồi...

25-1-2007

HY

6 nhận xét:

chieuchieu0602 nói...

Chị sống đơn giản và thực tế - có lẽ vì thế mà trong lòng thường êm ả . Qua đọc blog của HY, chị cảm nhận ngoài đời Em là người được ông trời ưu ái, nhưng sao bài này lại dữ dội quá vậy / Chị thấy ớn lạnh dọc xương sống. Liệu lúc này ngoài đời có giông bão,... nổi loạn gì ko ???

HY nói...

Chị ơi, em cảm ơn chị đã comment, ba đoạn trên có thể là ba đoạn cảm xúc của ba người đàn bà khác nhau, có thể là những trải nghiệm trong đời một người đàn bà... Thơ là nơi em có thể sống nhiều chiều chị ạ, lâu rồi đã như thế.
Cuộc sống vẫn êm ả trôi mặc những cơn giông vẫn ủ mầm đây đó trong gió thoảng...
Ba bảy là sang phía bên kia đồi rồi chị nhỉ.
Chị đừng lo cho em chị nhé, chắc là cũng ổn thôi.

HY nói...

Chị ơi, chị làm em nhớ mẹ em. Ngày xưa em niên thiếu, em ôm truyện Kiều mò mẫm đọc chữ hiểu chữ không, mẹ em nói: Đừng có đọc, VẬN đó con, khi đó có ba em bênh nói đọc cho hiểu cái hay cái đẹp của con người.
Chị ơi, giờ em đâu có dám cho mẹ em đọc những bài thơ như này.
Chị ơi, khi em viết em cứ viết thôi, em không thấy gì khác hết chị à. Thế nên đôi khi em không dám đọc lại thơ mình nữa.
Cũng có lúc đã tự nhủ mình như thế này:

HY nói...

Kinh Nghiệm
1.
Nghe nhạc Trịnh lâu
Thể nào cũng khóc.
Rút kinh nghiệm
chỉ nghe nửa bài
Rồi chuyển sang nhạc rốc.
2.
Rút kinh nghiệm cả việc làm thơ
Chỉ viết những câu thơ hiền xiên xiên như ngói vảy cá trên mái chùa
Có màu nhàn nhạt rêu phong
Chẳng may đọc lại đỡ nhức lòng.
(Bây giờ mới hiểu tại sao
Nhiều người ưa làm thơ nhạt.)
11-7-2004
Hoàng Yến

HY nói...

Chị ơi, chắc đến lúc em sẽ không còn muốn viết nữa phải không chị?

chieuchieu0602 nói...

Có phải HY đang còn mệt mỏi ko ? Làm bài thơ ấy thì sao ko mệt được. Đừng đưa lòng vào cái khúc quanh dữ dội ấy . Nhiều lắm cũng chỉ nên ở mức như bài GHEN (8/2006)thôi. Ko sợ Thơ nó VẬN vào mình sao ?