Thứ Năm, 26 tháng 10, 2006

Nửa đêm

Trăng xưa

là của người xưa

Dầu đèn là của bây giờ

ta khêu

Rón tay cho ngọn cháy đều

Mang lời ngũ sắc ra thêu bóng mình



Gương soi lòng mắt nhạt tình 

Lược vun suối tóc gặp hình tuyết sương

Khuôn hoa thấm thoát phai hương

Chỉ riêng chiếc bóng

trên tường

còn nguyên.



Khép lòng hai chữ

phận duyên

Giở ra đối diện

một

riêng

bóng

người...







26-10-2006

HY

4 nhận xét:

zim nói...

Em thích cái câu "Chỉ riêng chiếc bóng trên tường còn nguyên" quá!

HY nói...

Câu ấy buồn Zim ạ.

Nui nói...

"Khép lòng hai chữ
phận duyên
Giở ra đối diện
một
riêng
bóng
người... " (HY) hời ................ !
Hello HY, ((-:
Nhận được link HY gởi ở trang TN đã lâu.
Nhưng hôm nay mới mon men làm quen với "Blog" (rỏ là quê mùa )
Thơ HY vẫn hay như thủa nào

HY nói...

Cảm ơn bác Núi, chúc bác gia nhập làng "Blog" vui! ;)